CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 296

nghẹn lại, bây giờ vẫn nghẹn, có khi còn nghẹn hơn nhưng… dầu sao
nơi đất khách quê người ít nhất em cũng có kẻ cận kề chăm sóc,
đỡ tủi.

Em tủi hay tôi tủi? Tôi đang rất tủi giữa chiều thu Hà thành đây.

Cười bâng quơ một tiếng anh cám ơn chị thường trực rồi quay ra
đường, nói cậu xe ôm đi trở lại, đi thong thả thôi, đi ngắm nghía
cảnh vật, đây có gì đợi chờ ở trong thành phố mà vội.

*

**

Ông Bảy chúa rừng tiếp anh trong một căn hộ độc thân trên

tầng hai một toà nhà năm tầng. Có hơn năm không gặp lại mà nhìn
ông đã ra chiều một quan chức cao cấp của một bộ quan trọng quá!
Đầu chải ngôi giữa, áo đại cán sẫm màu, giày đen, kính trắng lấp
loáng, mắt nhìn đăm chiêu, thỉnh thoảng lại khịt mũi khan như có
con vắt rừng nào đang bám nhầy trong đó. Chút xíu nữa anh đã
không nhận ra ông nếu như từ cái miệng kia không há ra một hàm
răng ngăn ngắn.

- Mày cười gì thằng chết bầm? – Ông nói – Bộ mày nhìn tao kì

lắm hả?

- Không kỳ nhưng mà… - Anh lại cười.

- Nhập gia tuỳ tục, ở đâu theo đó chứ. Họp hành, khai hội tối

ngày, đâu có ăn mặc sập sệ thế nào cũng xong như trước được, mày!

- Thì em có nói gì đâu anh Bảy! Thấy anh Bảy diện bảnh như sắp

đi cưới vợ cho con trai, sướng mà cười thôi.

- Mày đến chơi tao hay có chuyện gì? Nói đại đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.