CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 310

ngái không thể trộn lẫn được của dân làm cao su mà người ngợm cậu
đang phả vào mình. Điền cũng nói với giọng xúc động: “Anh em ở
nhà cũng nhớ anh quá! Thì ra có những người thấy thường mà khi
xa rồi mới thấy họ quan trọng biết nhường nào, như anh” Anh
cười vang. Gớm thôi cái cậu này, độ rày cũng đâm ra triết lý triết
luận gớm nhỉ? Điền cũng cười: Học ở anh đấy. Không biết tự tìm
ra những triết lý bên trong công việc nhàm chán của mình thì cuộc
sống buồn chết. Rồi hỏi rồi trả lời. Lại hỏi lại trả lời. Toàn những
câu hỏi thông thường của một người đi xa về và cũng những câu trả
lời thông thường của một kẻ ở lại mà cả hai đều có ý chưa muốn
chạm đến cái câu hỏi cần hỏi nhất.

Cuối cùng, vẻ như không nín nhịn nổi, lại chính là Điền lên

tiếng:

- Anh về kì này rồi là chắc không có thời gian nghỉ ngơi lấy

một ngày đâu.

- Công ty đang vào mùa thu hoạch gấp hả?

- Thu hoạch thì lúc nào, năm nào chả gấp. Anh phải lo nhận bàn

trao.

- Bàn trao? Ai bàn trao? Bàn trao cái gì? – Tự nhiên anh vỗ vai

người lái xe đi chậm lại.

- Anh không biết gì thật à? Không! Nghe điện gọi về ngay, mình

chỉ đoán là về họp ban giám đốc để bàn chuyện lập kế hoạch sang
năm.

- Đúng là họp ban giám đốc nhưng người chủ trì là anh.

Bất giác anh để một tiếng huýt gió vút lên ngay cửa miệng.

Đúng là anh đã có láng máng nghĩ đến chuyện này nhưng chưa bao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.