CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 313

- Học về rồi. Đang làm giám đốc một nông trường.

- Giám đốc kia à? Cũng… khá đấy nhỉ. Vẫn không quay lại –

Chắc có con rồi?

- Cũng không tiện hỏi nhưng độ này nhìn có vẻ hơi yếu.

- Yếu à?... Thì trước nay cô ấy có khoẻ bao giờ đâu. Thế… Thế

có gặp Tuấn không? Hắn dạo này ra sao rồi?

- Vẫn thế, vẫn buôn gỗ, một ông chủ buôn có hạng, vẫn ngang

tàng, ngổ ngáo khét tiếng. Họ sống với nhau nghe nói cũng không
có điều tiếng gì.

- Thế à? Không có điều tiếng gì à? – Tiếng nói nhột nhạt như

bị gió vê vón ném đút ngược trở lại cổ họng.

Trong cái nhột nhạt ấy, rõ ràng hình ảnh một thằng đàn ông đẹp

mã, to con, khét mù đang ghì siết lấy một thân hình đàn bà mảnh
mai, oằn oại, mắt nhắm, cổ ngửa, hơi thở đam mê với tiếng hào
hển quen thuộc. Em… Em chết mất… hiện chết mất.

Sẽ càng chói buốt và nở phồng lên nữa nếu không có tiếng nói

lạnh lẽo của Đăng Điền bất chợt vang lên ngay màng tai:

- Vậy là người tiền nhiệm của anh không những hạ cánh mà còn

bay lên an toàn sau khi để lại cả một đống rác khổng lồ đầy mùi xú
uế cho người đi sau dọn dẹp. Coi như ráo trọi phải làm lại từ đầu.
Tôi thành thực lo cho anh. Và, nếu được khuyên thì tôi chỉ khuyên
anh một câu: Trong bàn giao, anh phải hết sức tỉnh táo, nếu không
với cái thói quen nhá nhem, quen đánh bùn sang ao đó, say này mọi
hậu quả ông ta gây ra lại đổ hết sức tỉnh táo, nếu không với cái thói
quen nhá nhem, quen đánh bùn sang ao đó, sau này mọi hậu quả ông
ấy gây ra lại đổ xuống đầu anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.