CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 324

Anh đặt chiếc phong bì dày cộm Ba Vinh đưa cho lên mặt bàn.

Lần này thì không còn cả tiếng xì xầm nữa. Việc làm lạ mắt chưa
từng xảy ra ở xứ này đã khiến những cái đầu lâu nay trôi buông
theo một chiều bỗng trở nên tê liệt, cứng đờ. Im ắng như ở giữa bãi
B52 rừng chiều… Vừa lúc, một bóng người tách đám đông đi lên,
cũng đặt chiếc phong bì phần của mình lên bàn, không nói câu gì,
lại đi xuống. Đó là Điền. Rồi đến Vận… đến mội vài người khác.
Một số người nữa có lẽ bị bất ngờ, đâu có mang tiền theo, chỉ
ngượng nghịu giơ tay xướng tên rồi sẽ xin nộp lại sau.

Hội nghị giải tán.

Giải tán trong sự sững sờ của rất nhiều đôi mắt nhìn lên như

chưa kịp hiểu, chưa kịp thấm ra điều gì cả.

Có tiếng chân bước rất nặng đang đuổi phía sau. Và một tiếng

gọi cũng nặng không kém: “Nguyên… Đồng chí Nguyên!” Đoàn
Thanh rồi! Lão này có bao giờ gọi mình là đồng chí kinh khủng như
vậy đâu. Anh bước chậm lại. Lập tức cả dáng người đồ sợ của Thanh
phủ xuống người anh hầm hập:

- Đồng chí nói thế là không có căn cứ. Là xúc phạm tôi. Đồng…

đồng chí không có quyền.

- Có thể là xúc phạm nhưng căn cứ và quyền thì hình như tôi có –

Anh nhẹ giọng.

- Nếu thế thì tôi xin từ chức. Từ chức ngay bây giờ.

- Tuỳ anh cũng cám ơn anh vì anh đã giúp cho tôi tránh khỏi một

động tác khó khăn là trước sau gì tôi cũng buộc phải mời anh lên để
nói với anh chuyện này. Xin lỗi anh Thanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.