CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 33

- Nhìn chiếc giường ken bằng lồ ô nơi Thương nằm, thật tội!

- Xin lỗi anh! – Cô ngoắt chân chuyển sang cây khác.

- Độ này em xanh quá! – Tuấn cũng chuyển theo – Tôi có mang

đến cho em ít thuốc bổ mua tận bên Pháp, cả chiếc đồng hồ
Longzin để em biết giờ dậy mỗi sáng.

- Cám ơn anh nhưng…

- Không nhưng gì hết! Chí ít em cũng phải để cho tôi có quyên

được chăm lo cho em phần nào chứ.

- Xin lỗi! – Cô lại chuyển.

- Chuyện trò với em mệt quá, cứ như là đuổi giặc – Gã trai chuyển

theo.

- Sắp mưa rồi…

- Kệ mưa! Tôi sẽ bù cho em ngày công ngày hôm nay, bù cả tháng,

bù hết năm cũng được, bù cả đời, em đừng đi như thế nữa. Chóng
mặt lắm!

- Anh Tuấn! – Cô dừng lại, đôi mắt ngước lên, ầng ậng màu

xanh hưu hắt – Xin anh đừng nói như thế và… đừng đến đây nữa.
Thương cảm ơn anh về mọi điều, Thương rất hiểu lòng anh nhưng
Thương không thể…

- Em khinh tôi là thành phần bất hảo, là đối tượng cần trừng

phạt của các cuộc sống cũng đang rất đáng bị trừng phạt này?

- Không hoàn toàn như vậy nhưng…

- Còn em, không hiểu tại sao em lại đi tự trừng phạt mình? Một cử

nhân Anh văn, một cô giái ngoại ngữ đang được trọng vọng ở công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.