CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 34

tình yêu, vì nỗi gì em lại bỏ vào rừng làm kiếp đi đày của thợ cạo mủ?

- Đi đày!... Anh nói quá! Tôi yêu rừng su, tôi thích gắn bó với

chúng, tôi tìm được những giây phút thanh thản khi động chạm vào
giọt sữa mát rượi của chúng! – Lại định chuyển sang cây khác.

- Thôi được! – Một cái gì quật mạnh xuống đất, một tiếng đế

giày đi mạnh lên trên – Tôi về. Nhưng tôi nói trước, nếu em còn ở
đây, một khi em không là của tôi thì cũng không thể của thằng nào
khác, cả thằng hiện tại lẫn thằng sắp đến. Số phận khốn nạn
của tôi đã nhập vào cuộc đời em rồi.

Tiếng nói buồn như đá và tiếng chân xa dần, hụt hẫng. Cô rơi

người ngồi xuống, đưa mắt thẫn thờ nhìn chiếc đồng hò đáng
giá bằng cả mấy năm lương nát vụn trong cỏ, con dao tuột khỏi tay,
trên lưỡi dao còn vương lại một vài giọt mủ được ánh mặt trời chiếu
vào long lanh màu hổ phách…

*

**

Đón anh ở cửa rừng lại không phải những giọt sữa màu hổ phách

ấy mà là hia chuyện buồn vui khác hẳn.

Chuyện buồn nằm ở khối tròn chiếc xe bồn chở mủ về công

tình yêu đang xịch đỗ bên đường. Anh chàng lái xe đen cháy, tóc tai
rậm rì, tự nhiên như cái người đi tiểu tiện, trèo lên mở nắp, thò vòi
cao su vào hút mủ ồng ộc ra chiếc xô to tướng, đâu đấy, với một
chiếc xô khác, anh ta lội xuống suối múc đầy nước, lại trèo lên,
ồng ộc đổ vào bồn. Trước cái nhìn ngơ ngác của anh, anh ta cười khì
khì:

- Nhìn gì anh bạn? Lạ lắm à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.