CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 36

người lại, thiếu đường quỳ mọp xuống mà tế sống nó. Ái dà!
Không còn nhận ra cái thằng Nguyên ẻo ẻo nữa! Cổ gân lên, mắt
còn bạc phếch như mắt chó dại, tiếng nói lạnh buốt khí tử thần
đến nỗi tao đứng ngoài cũng thấy toàn thân nổi da gà. Kinh!”

Chiếc xe bồn rồ máy bon ra đường chính. Gặp chỗ xấu nó

nhảy thếch, hộc lên một tiếng, chao nghiêng rồi lại gượng trở về
thế cân bằng, nhọc nhằn bò tiếp. “Chết thôi! Đường sá thế này,
mủ rỗ hết còn gì!” Anh than lên một tiếng chả ăn nhập vào đâu.

Chuyện vui, thật kì cục, cũng lại dính dáng đến một chiếc xe. Nó

chở đầy gỗ quý đang đứng chình ình trước một chú bò tắt thở, máu

đầu ở ngực chảy tràn xuống vũng sình lầy, đỏ bầm. Người xúm

đông xúm đỏ, trong đó nổi trội lên hai người. Người thứ nhất là
chàng trai dân tộc ở trần, vận khố, chân tay cuộn bắp cuộn múi
đang huơ con dao quắm bắt nắng sáng bạc ngang trời. Người thứ
hai là một người thiếu phụ có lẽ là chủ xe, đẫy đà, trắng hồng, cặp
đùi, bộ ngực cũng cuộn sóng cuộn bão không kém đnag hãi hùng
đứng nép vào sau xe.

- Mày đền con bò cho tao đi! Mày không đền tao chém chết! –

Chàng dân tộc nói.

- Tại… tại con bò của anh đang không xồ từ trong lô ra chứ… xe

tôi đi đúng đường – giọng nói đàn bà hổn hển như đang vào cữ trở dạ.

- Tao chém vào cái mồm nói láo bây chừ! Con xe của mày biết

xô chứ con bào của tao nó hiền, nó chỉ biết ăn cỏ thôi chứ nó không
biết xô đâu.

- Thiệt mà…

- Có đền không? – Lưỡi dao loé lên như tia chớp – Mày không

đền lũ làng tao kéo ra đây phá nát cả rừng cao su bây giờ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.