CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 37

- Đền. Đền. Nhưng tôi… không mang đủ tiền.

Thấy tình hình có vẻ căng, anh len vào đứng giữa hai người:

- Có chuyện gì đấy chị? – Quay sang tia chớp – Anh cứ bỏ dao

xuống cái đã, chuyện đâu có đó, đàn bà con gái cái chân không biết
chạy nhanh đâu.

- Ừ, tao bảo nhưng mày phải bảo nó đền tao. Chậm một giờ đến

một con, chậm hai giờ đền hai con, chậm ba giờ đền…

- Thôi được rồi. Sẽ đền, sẽ đền. Nhưng câu chuyện đầu cuối

ra làm sao đã chứ?

- Không có cuối đâu. Chỉ có đầu thôi, đầu con xe nó đâm vào

đầu con bò của tao thôi.

- Như vậy hai bên đều có lỗi. Coi như hoà.

- Không hoà được! Mày nói tầm bậy tầm bạ rồi. Luật của bản

tao, hai con đâm nhau, con nào chết trước là con ấy không có tội
mà. Con bò của tao chết trước.

Con mắt người thiếu phụ nhìn lên thật thiểu não. Anh mỉm cười:

- Lúc ấy tôi cũng đứng gần mà, tôi thấy con xem chết trước,

khự mọt cái là chết luôn. Con bò của anh còn giãy giãy một lúc mới
chết đấy.

- Không đúng. Con xe của nó chưa chết, nó còn đi được.

- Ai bảo anh thế?

- Tao đẩy nó sẽ đi mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.