CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 340

vốn là người ưa phân tích tới cùng mọi nhẽ nhưng có một nhẽ mà gã
chưa định phân tích, hoặc giả không dám phân tích. Đó là, từ thuở
nhỏ, gã đã căm thù thấu xương sự khinh miệt, song càng căm lại
càng bị khinh, càng bị khinh lại càng nghĩ nhiều về nó, mà ở đời
phàm đã nghĩ mãi về một cái gì thì tự dưng cái đó sẽ lặn vào anh,
nếu pha thêm chút giới tính nữa, nó sẽ nở phồng thành cảm hứng
chiếm đoạt, khát vọng chinh phục để được khinh miệt lại. Mẹ khỉ! Đó
lại là thứ logic gì vậy? Hay cuộc đời rối nhằng chẳng bao giờ chịu
tuân theo một logic chó chết nào hết?

Như cái vệt trắng ấm hỉm và nhớt nhát đang trải dài trên giường

kia.

Đã quá nửa đêm rồi. Đêm trung du thăm thẳm. Mưa khẽ. Hơi

lạnh. Tiếng côn trùng sau vách. Gió. Lại rên… Gã quay mặt, nằm
nghiêng, áp gò má mình lên chỗ có ngấn nước mắt ấy. Bỗng thấy
thương. Thương cho một thân phận đàn bà. Thương đời. Thương gã.
Thương tất cả mọi sinh linh đang nhọc nhằn giữa bể trầm luân
kiếp người…

Thì ra trong con người gã thỉnh thoảng vẫn vẩn lên những con

sóng yếu đuối và lành hiền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.