CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 359

thể thăng tiến. Điền cười nhún:

- Giá mình được đổi cho ông. Một toà nhà xinh xắn, một khoảnh

rừng cả trăm héc ta, lúc làm ông chủ nhà hàng, lúc lại làm ông chủ
đồn điền tiền vào không hết, gái đẹp bấu xung quanh, quá
bằng Hoàng đế, thế là nhất. Còn ba cái chức mọn bọn tội, bóng
câu qua cửa, nay còn mai mất, như con đĩ đứng đường.

- Vậy tại sao ông bác lại rủ rê tôi về làm phó ban tuyên truyền?

Về để ngày ngày dán hồ, cắt khẩu hiệu, viết ba cái diễn văn kêu
ông ổng cho các ông sao?

- Ừ, thì cũng là muốn ấm áp có anh có em vì xét đến cùng, cả

Công ty này, kiếm được một người tài hoa, có chữ, khẳng khái, tâm
đầu ý hợp như cậu đâu có ai.

Không hiểu để bày tỏ sự cảm động hay muốn biểu thị phong dáng

thời thượng của một ông chủ, Lân bật ngón tay kêu cái rốp:

- Vừa có món mới, nữ sinh thi trượt đại học, chưa đến mười bảy,

cao ngoài thước sau, tất cả tròn căng, loại chưa chuyên nghiệp, ông
bác có tính nếm mùi chút? Cán bộ như bác còn nghèo, tôi đãi, đãi
trọn gói.

Đều! Vẫn đều! Nó muốn tỷ mình đây. Hồi đương chức, nó

thừa hiểu ráo trọi cán bộ các phòng ban chứ chưa nói đến chánh phó
giám đốc đều có cuộc sống vương giả, màu mè vào ùng ục như
thế nào. Nhưng không sao. Chú em cứ đểu đi, cứ xỏ xiên đi, tôi đến
đây vì đại sự chứ đâu phải vì tiểu tiết mà chú em nghĩ có thể chơi
được tôi. Uống cạn ly rượu, cạn luôn cả cái thèm vừa bùng lên qua
những cụm từ tròn căng, không chuyên nghiệp, gió nội hương
đồng… mà gã chủ chứa trá hình vừa tung ra, Đăng Điền lắc đầu,
cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.