CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 369

- Thế… thế chỉ hỏi thăm không thôi à?

- Tất nhiên còn có chuyện khác. Cô ấy đã biết ông về đây,

biết cả những việc ông làm, biết rất kỹ cứ như cô ấy đang còn ở
Công ty. Nói chung cô ấy không có ý kiến gì, chỉ dặn, đó là những
giải pháp quá táo bạo đòi hỏi một sự nhẫn nại và nén chịu ghê gớm
lắm vì nó động chạm đến những phần nhạy cảm nhất của con
người mà, tính khí ông ai chả biết, lúc rất sắc sảo, lúc lại rất ngây
thơ dễ bị phỉnh lừa, dễ hay nổi nóng. Cô ấy muốn tôi gián tiếp nói
lại với ong nhưng tôi không nói vì lúc đó công việc đang đà trớn và
ông đang là một chiếc đầu tầu dũng mãnh, biết đâu đàn bà cạn
nghĩ lại làm rối chuyện…

- Nhưng rồi giờ đây, cậu thấy ôc ấy đúng và quyết định nói với

tôi, đúng không? Thật quý hoá quá!

Vận bỗng đưa tay túm ngang ngực áo bạn, ghì sát mặt:

- Vũ Nguyên! Trong công việc mày là cấp trên của tao, so với mày

chả là cái gì, tao thường thầm tự hào được là bạn của mày nhưng
không phải vì thế mà mày có thể buông lời giễu cợt đến những cái
gì thiêng liêng nhất mà cả tao lẫn mày đều coi trọng. Hà Thương
thực sự lo cho mày. Cô ấy vẫn yêu mày. Chỉ có cô ấy mới có kiểu lo
như thế và yêu khổ sở, yêu mà chấp nhận hy sinh như thế.

- Mày nghĩ tao không khổ sở à? – giọng nghen đắng – Mày nghĩ

đang không giữa đêm tối tao lại rồ dại mang kèn ra đây thổi à? Hoạ
có là thằng điên! Nhưng mà thôi, dẹp qua bên! Tao quên rồi! Quên
hết rồi! Cô ta bây giơ không còn là gì với tao nữa. Rút cuộc, cô ta
vẫn cần có một cuộc sống yên lành, cần có một thằng chồng
phục dịch ở bên như bất kỳ một người đàn bà thường tình nào khác.

- Mày chưa quên! Mày đừng dối lòng! Tại sao không nhân dịp

này đi tìm thăm cô ấy một tý đi! Dẫu không còn gì nhưng vẫn là tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.