CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 513

**

Một tuần sau, chuyến sà lan trở hàng chạy ven biển cập bến lúc

sáng thì buổi trưa, sau khi người của Chu Dương đã sang kiểm nghiệm
xong, hai thầy trò ngay tắp lự đã chuẩn bị có mặt bên kia sông để
hoàn tất các thủ tục với khách hàng. Ông định để sáng hôm sau sang
làm cho nó khoan thai, bây giờ trưa rồi sợ cập rập, nhưng chính
Hùng lại đề nghị cứ sang luôn, nhanh thôi mà đến sáng mai ông
Dương lại có việc bận phải đi đâu.

thì sang. Việc hôm nay chớ để ngày mai, ngạn ngữ ông bà nói

rồi. Ông gọi cậu phó phòng kinh doanh vừa theo tàu áp tải đến nơi,
dặn nhỏ: “Nhớ nhé! Chỉ khi nào bọn tớ trở lại bên này sông với cuốn
sổ tiên nắm chắc trong tay thì cậu mới được cho sà lan rời bến chứ
không lại như cái thằng Thanh Hà, lơ mơ một chút là mất sạch
trơn”. Người phó phòng trả lời: “Sếp cứ yên tâm! Sếp nhớ là tụi em
đã lăn lộn lõi đời ở cửa khẩu này rồi, không chơi ai thì thôi chứ ai
dám chơi lại”.

Cầu Ca Long chiều nay sao đẹp lạ, đẹp cả những bóng người cửu

vạn lúi cúi đầm đìa mồ hôi, đẹp cả màu sắc phục biên phòng hai
quốc gia và gió cứ thổi vi vút suốt hai đầu cầu như muốn nhạo
cười loài người sao cứ thích phân chia ranh giới, cứ như tôi đây này,
ngày đêm thổi lãng du qua lại lằn ranh hai nước thoải mái có sao
đâu.

Tay ôm khệ nệ bức tranh sơn mài vẽ phong cảnh Việt Nam tìm

mua tận Hạ Long, giá tuy có đắt hơn một chút so với mức dự kiến
nhưng không sao, Hùng tiền đồn hơi lùi lại đằng sau, lặng lẽ bước.
Tối hôm qua, hắn đã nhận được cú điện cuối cùng của Đăng
Điền, cú điện chỉ vẻn vẹn hai chục chữ như những viên đạn chết
chóc bắn thẳng khiến hắn không còn cách nào lùi được nữa và
càng không thể lùi khi tối hôm trước nữa, tại một quán nhỏ cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.