CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 512

- Anh nói thế oan cho em… Em có bao giờ dám nghĩ về anh như

thế đâu.

- Vậy thì thế này: Tiền chênh giá tính ra là trên 2 tỷ đồng, cậu

vào sổ sách rành mạch, chi cho chỗ ông Chu Dương 20 triệu, chỗ cậu
Bằng và A Linh mỗi người 10 triệu, nhờ cậu ấy chuyển hộ, chả
thấm gì nhưng cũng gọi là cám ơn người ta, mà chi bằng quà kỉ
niệm chứ không chi bằng tiền, họ không nhận đâu. Còn tôi với cậu,
nhớ nhé, sẽ không có một xu nào cả, dù để có được hợp đồng này,
người khác có thể đương nhiên hưởng lợi mười phần trăm.

- Dạ…

- Chắc không phải vì thế mà cậu lầm lì mấy bữa nay chứ hả?

- Dạ… Không ạ!

Tiếng nói của Hùng méo đi như sắp khóc. Vũ Nguyên vỗ mạnh

vào vai cậu ta, cười, lâu lắm ông mới có được cái cười sảng khoái như
thế:

- Tối nay để mừng bước đầu thắng lợi, chính tôi sẽ mời cậu đi

nhà hàng, muốn hát hò, muốn nhảy nhót hay muốn gì thì tuỳ, mời
bằng tiền tiêu chuẩn tiếp khác của tôi, chịu không?

- Dạ… tối nay em… mệt… em… cũng có chút việc ạ!

- Gặp cố nhân chứ gì? Tự nhiên, gặp sao thì gặp nhưng đừng làm

khổ người ta, đừng làm khổ vợ con ở nhà đấy nhé!

Hùng quay đi và trên khoé mắt anh ta hình như cũng đang có

rơm rớm một chút nước thật…

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.