CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 519

thổi vào. Lã Bố và Điêu Thuyền, Hạng Vũ và Ngu Cơ, Trụ Vương và
Đát Kỷ, Hà Thương và… Chao ôi! Cảnh sắc này, giọng hát này,
tiếng nhạc này cứ gợi đến hình ảnh em làm sao, Hà Thương! Lúc
này em đang ở đâu, làm gì, bệnh tật ra sao rồi? Ước ao vô cùng có
một lần được ngồi với em ở nơi chốn bồng lai như thế này, nghe
nhạc, yên lặng, sương rơi và tan biến, thế cũng là xong.

- Muộn rồi anh Hai! – Tiếng Hùng vang lên ngay bên cạnh.

- Muộn hả? – Ông giật mình chấp chới nhìn đồng hồ, giọng

nhịu cứng – Mấy giờ rồi… Bỏ mẹ, đã gần 8 giờ rồi kia à?... Ừ, thì
về. Chết chửa, rượu ngon quá, tưởng uống không say…

- Uống nữa! – Bàn tay đỏ hồng của Chu Dương đặt nặng lên vai

không cho ông đứng dậy – Về làm gì. Về cũng ngủ mà ở đây cũng
ngủ, uống một bình nhỏ nữa thôi, về bây giờ, các em nó buồn.

- Đúng! Chu tiên sinh nói đúng! – Vũ Nguyên huơ bình rượu nên

– Để cho đàn bà buồn là một cái tội không thể tha thứ được của cánh
đàn ông. Uống tiếp! Uống một bình nữa. Cho nghe lần nữa bản:
“Vũ vương việt cơ” đi!

- Anh Hai! – Hùng gọi nhỏ - Thế còn hàng?

- Hàng gì? Cao su ấy hả? Hai ngàn tấn ấy hả? Chuyện nhỏ.

Nhất thời tầm thường, vô nghĩa hết. Chỉ tình yêu là có nghĩa.

- Dạ… Nhưng anh em đang chờ lệnh.

- Thì điện về sổ đã cầm rồi, sáng mai cứ cho hàng sang sớm,

được chưa?

- Dạ… Con mắt bên trái Hùng loé lên nhưng con mắt bên phải

lại tắt ngấm như có một cánh quạ đen rầm nào vừa lướt qua. Hắn
xin phép đứng dậy đi ra ngoài…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.