CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 528

như nhìn vào người xa lạ. Lòng ông bỗng se thắt. Thằng bé gầy đi
nhiều quá! Từ hôm sang sông đến giờ nó chỉ trùm chăn kín mít
không nói không rằng cũng không ra khỏi nhà nửa bước. Sợ nó
buồn quá làm liều, ông phải gượng bảo: “Chuyện đã xảy ra rồi,
đừng nghĩ ngợi nhiều mà mang bệnh vào người. Tất cả lỗi do tao,
mày không có gì dính dáng cả. Dậy, tranh thủ đi ra chợ xem có gì mua
được cho mấy đứa nhỏ chút quà thì mua đi! Tao vẫn còn chút tiền
đây”. Hùng nấc nhẹ trong cổ: “Em làm khổ anh rồi… Việc này là
của em… Đáng lẽ anh không nên đi, không nên vào cái ngân hàng
ấy…” Ông vỗ vai Hùng cười: “Nói năng vớ vẩn! Sao lại không nên đi?
Thôi, dậy, ra phố, tôi với cậu cùng ra, ít nhất là cũng nên ngắm lại
lần cuối cái nơi đã có nhiều gắn bó này. Đi!”

*

**

Đó là vào ngày 24 tháng 7 năm 1999.

Về Công ty được đúng một tuần, sau khi đã tạm quen được cái

nhìn oán trách, thậm chí cả hận thù của không ít người, tất nhiên
vẫn có cả những cái nhìn an ủi, khich lệ của số đông, giám đốc Vũ
Nguyên chính thức làm đơn từ chức và chịu kỉ luật đảng ở hình thức
cao nhất. Từ chức nhưng ông không xin về nhà mà xin được ở lại
làm một nhân viên bình thường không ăn lương. Bằng cách đó ông
muốn cuộc đời mình cho đến lúc chết vẫn phải gánh chịu cái tổn
thất vật chất quá lớn kia mà chẳng thể một lúc phủi tay được.

Ông nhầm và cả những người hiểu ông, yêu ông, trả lời can dán

ông cũng nhầm. Cái quyết định tưởng như là hết sức biết điều
và hết sức dũng cảm ấy trước một luồng thông tin đang thổi râm
ram khắp các cánh rừng cao su. Người ta đang chuẩn bị đem ông ra
khởi tố bởi cái sự biến mất của 14 tỉ kia là rất đáng nghi ngờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.