CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 527

mình mình, minh muốn cả hai cùng ghi nhưng cậu ấy đã kiên
quyết không nghe, đứng quay lưng lại. Mình chỉ nghĩ rằng chuyện
tiền nong tài chính mà luỵ vào công nghệ hiện đại quá, có khi lại sơ
xảy, dù là xác xuất chỉ một phần nghìn.

- Thì đệ cứ nói vậy. Chỉ lưu ý huynh một điều: ở đời nhiều khi

đồng tiền có sức mạnh hơn lương tri nhiều lần và trong cõi
thương trường này, không việc gì là không có thể xảy ra hết. Nào, lên
xe, đệ đưa huynh ra cầu. Nếu ngày mai vì lý do gì đó không gặp lại
huynh nữa, đệ chỉ nói một câu thế này: Nếu tới đây cuộc sống có
gì căng thẳng quá, mà chắc chắn sẽ hết sức căng thẳng nếu vụ
này không tìm ra, huynh cứ vất quách ráo trọi lên đây, đệ sẽ lo hết
mọi chuyện.

Phải lúc khác, ông đã đưa tay ra xiết chặt tay bạn nhưng lúc này

ông chỉ im lặng, mắt nhìn ngơ ngẩn xuống dòng sông nước xiết.

*

**

Câu nói của Bằng thừa. Ông linh cảm rằng đây là lần cuối

cùng mình có mặt ở vùng biên cương xa xôi và dữ dội này. Con người
ông không thể vất váo trọi và cũng chẳng thể lên đây để làm lại một
cuộc đời khác. Ông phải hoàn toàn chịu trách nhiệm về vụ việc này,
mình ông thôi mà không cần thêm một người nào khác.

Đã một tuần trôi qua trong vật vã chờ đợi không có tăm tích gì.

Bằng sự trải nghiệm khe khắc, ông hiểu rằng nội vụ như vậy là
đến 90 phần trăm coi như hỏng. Những chuyện tương tự như thế,
nếu tìm được là tìm được ngay mà không được ngay thì coi như
mất. Một buổi tối ông gọi Hùng đến bên giường bảo: “Thu dọn đồ
đạc đi! Không còn gì để chờ nữa, ngay sáng mai ta xuôi Hà Nội rồi ra
sân bay về Công ty” Hùng vẫn ngồi lỳ, chỉ gương mắt nhìn ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.