CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 533

33

TRONG KHI CON NGƯỜI TÙ NGỤC KIA PHẢI TỪNG NGÀY vật

lộn với quả tim phù nề của mình thì cuộc vật lộn bên ngoài cũng
đang đi vào hồi kết. Như hết thảy mọi chuyện ở đời rồi cũng phải
dần dần đi đến phần kết chứ chẳng thể kéo dài hơn được nữa.

Đầu tiên là cú bị đánh vào giữa hàm khá nặng của cái anh chàng

nhà báo ăn lương hợp đồng trẻ tuổi. Chuyện thực ra cũng chẳng có gì
ghê gớm. Sau cái khoản tiền khá lớn Đăng Điền dúi cho, anh ta lao
vào ăn chơi tít mù, ăn chơi đến bỏ bê cả công việc. Người ta thấy
anh ta ở nhà hàng, quán nhậu nhiều hơn ở toà soạn. Chị trưởng
phòng nhắc nhở, anh ta bỏ ngoài tai, thậm chí đứng dậy phủi đít bỏ
đi như thể ra cái ý: Các người đều là một lũ ăn hại cả, suốt đời hót
theo thiên hạ như con vẹt, phải như tôi đây này, phải dám xông vào
những điểm nóng cuộc đời như tôi đây này, thế mới gọi là làm báo
chứ. Ông tổng biên tập nể tình bạn bè cũ với bố anh ta gọi lên
khuyên răn, anh ta nói thẳng: “Chú không cần thì cháu biến! Với
loạt bài của cháu vừa rồi, cháu chỉ cần gióng một tiếng là báo nào
chả không những đón bằng cả hai tay lẫn hai chân mà là đón thẳng
vào biên chế luôn chứ không phải hợp đồng hợp điệc mất thì giờ
mãi như thế này.” Ông tổng biên tập thở dài quay đi không nói gì.

Cũng với tinh thần kiêu hãnh và khẩu khí bạt trời mà anh ta coi

là điển hình của giới trẻ đó, anh ta sà vào quán bên kia Thủ Thiêm với
một đám bạn cùng hội cùng thuyền. Sau khi kết luận với một giọng
chắc nịch rằng, bọn doanh nghiệp bây giờ hầu hết là bọn ăn hại
đái nát, ngọt không ưa lại mang thân lừa ưa nặng hết. Anh ta cho
dòng ngôn ngữ rất dính của mình chuyển làn sang lãnh địa ái tình.
Anh ta đứng thẳng dậy, tay vung cao như cánh tay nhà hùng biện Hy
Lạp: con gái thời nay cũng y sì như bọn giám đốc, tức là chỉ có tiền,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.