của người đệ tử già và dùng lời nói từ hòa khuyên giải ông ta. Tâm ông lão
cảm thấy an lạc và hạnh phúc trở lại.
Rồi đức Phật đi vào trong vườn và nằm nghỉ giữa hai thân cây. Những đệ tử
của đức Phật tập họp quỳ xung quanh Ngài. Một số vị đang khóc lóc, nhưng
các người khác họ giữ tâm hoàn toàn thanh tịnh và yên lặng nhìn Ngài.
Ðức Phật khuyến giáo chúng đệ tử lần cuối cùng: “Hãy ghi nhớ những lời
Ta đã dạy các con. Lòng tham và dục vọng là nguyên nhân của mọi khổ đau.
Cuộc đời luôn luôn biến đổi vô thường, vậy các con chớ nên tham đắm vào
bất cứ vật gì ở thế gian. Mà cần nỗ lực tu hành, cải đổi thân tâm để tìm thấy
hạnh phúc chân thật và trường cửu”.
Rồi đức Thế Tôn quay mình qua hướng mặt và đặt cánh tay phải xuống dưới
đầu của Ngài. Ðức Phật nhắm mắt lại và nhập Niết Bàn một cách an lành.
Hôm ấy nhằm vào ngày Rằm tháng Tư âm lịch.
Sau một thời gian các đệ tử mang kim thân của Ngài đặt trên một đống cũi
lớn. Theo tục lệ, họ chuẩn bị hỏa thiêu Ngài nhưng họ không thể châm lửa
cháy được. Phải chờ vị đại đệ tử của đức Phật đến. Lúc đức Thế Tôn nhập
diệt, vị này đang ở xa nên ông ta vội vàng trở về Câu Thi Na ngay khi hay
tin đức Phật đã viên tịch. Khi về tới nơi, vị đệ tử lớn này đảnh lễ đức Thế
Tôn lần cuối cùng thì dàn cũi tự nhiên bốc cháy. Kim thân đức Phật được
hỏa thiêu một thời gian lâu cho tới khi cháy hết không còn gì ngoại trừ các
xá lợi xương tro.
Các vị vua sống tại miền bắc Ấn Ðộ vào thời ấy, tất cả đều muốn giữ tro và
xương của đức Phật. Họ tự nghĩ: “Ta sẽ xây dựng một ngôi bảo tháp tại
vương quốc của ta để thờ đấng giáo chủ vĩ đại này và tôn trí đặt xá lợi của
Ngài trong đó. Ðiều này sẽ mang lại cho ta và xứ sở của ta niềm hãnh diện
lớn lao”.
Vì nhà vua nào cũng muốn có xá lợi của đức Phật cho nên họ bắt đầu tranh
chấp cãi cọ nhau. Một ông nói: “Những xá lợi này của tôi”. Ông kia bảo:
“Không chúng thuộc của tôi”. Cuối cùng một vị đạo đức phát biểu: “Ðức
Phật đã dùng hết cuộc đời của Ngài để chỉ dạy cho chúng ta biết thương yêu
nhau. Giờ đây, sau khi Ngài viên tịch, quý vị là những người điên rồ đang
chuẩn bị giao chiến vì những xá lợi (xương tro) của Ngài. Ðánh nhau là
chúng ta đã phản lại những lời dạy từ bi của đức Thế Tôn. Vậy chúng ta nên
chia đồng đều các xá lợi của Ngài. Và mỗi quỳ vị có thể xây dựng một bảo
tháp để thờ xá lợi tại vương quốc của mình”.