có thể hình dung mọi thứ thật dễ dàng. Tôi chẳng cần có mô hình, bản vẽ hay thí
nghiệm gì cả. Tôi có thể hình dung mọi thứ ngay trong tâm trí mình. Vì vậy, một
cách vô thức, tôi đã phát triển một phương pháp mới để vật chất hóa các khái
niệm và ý tưởng sáng tạo. Phương pháp này đối nghịch tận gốc với phương pháp
thí nghiệm thuần túy. Cách của tôi nhanh chóng và hiệu quả hơn nhiều.
Lúc người ta xây dựng một thiết bị để thực tế hóa một ý tưởng thô, họ không
thể tránh khỏi việc mê mải với các chi tiết nhỏ của bộ máy. Khi tiếp tục cải thiện
và xây dựng lại, sức tập trung giảm bớt và họ không còn nhìn thấy cái nguyên lý
tiềm ẩn cơ bản nhất nữa. Kết quả thì cũng có, nhưng luôn luôn phải hy sinh chất
lượng. Phương pháp của tôi thì khác. Tôi không vội vàng lao vào công việc thực
tế. Khi có ý tưởng, ngay lập tức tôi bắt đầu xây dựng nó trong trí tưởng tượng.
Tôi thay đổi cấu trúc, cải thiện và vận hành thiết bị trong tâm trí của mình. Dù tôi
chạy tua-bin trong tâm tưởng hay thử nghiệm trong xưởng thì đối với tôi, nó cũng
đều tuyệt đối phi vật chất. Tôi còn lưu ý xem nó mất cân bằng hay không nữa.
Không có bất cứ điều gì khác biệt, các kết quả đều giống nhau. Bằng cách này tôi
có thể nhanh chóng phát triển và hoàn thiện một khái niệm mà không cần chạm
vào bất cứ thứ gì. Khi đã hoàn thiện hết mức có thể xem đi xem lại không có lỗi
nào, tôi sẽ cụ thể hóa hình ảnh tưởng tượng thành vật thể. Thiết bị hoạt động y
như tôi đã hình dung, và thí nghiệm có đầu ra chính xác như kế hoạch. 20 năm
nay chưa có một ngoại lệ nào. Sao mà khác được chứ! Kỹ nghệ điện hay cơ khí
về bản chất đều chỉ là quá trình hiện thực hóa ý tưởng ra kết quả thôi. Do đó, hầu
như không có một thứ gì không thể kiểm tra trước được bằng các dữ liệu lý
thuyết và thực tế có sẵn. Việc hấp tấp đưa ý tưởng thô đang mài giũa vào thực tế
(qua các thí nghiệm thử sai) chỉ là một cách lãng phí năng lượng, tiền bạc và thời
gian mà thôi.
Căn bệnh này của tôi còn có một ưu điểm khác. Hoạt động trí não không
ngừng phát triển năng lực quan sát và giúp tôi khám phá ra một chân lí: Tôi để ý
là các hình ảnh xuất hiện trong đầu tôi đều bắt nguồn từ một hình ảnh thực tế nào
đó trong những điều kiện đặc biệt khác thường. Vào mỗi lần các hình ảnh xuất
hiện, tôi buộc phải xác định xem xung động ban đầu là gì. Sau một thời gian, hoạt
động truy ngược lại nguồn gốc hình ảnh trở nên gần như tự động, và tôi đã có khả
năng kết nối nguyên nhân và kết quả cực kỳ tuyệt vời. Thật ngạc nhiên, chẳng
bao lâu sau tôi phát hiện rằng mọi tư tưởng mà tôi tri nhận đều xuất phát từ một
ấn tượng bên ngoài. Không chỉ vậy, tất cả các hành động của tôi cũng bắt nguồn