CUỘC ĐỜI KỲ LẠ CỦA NIKOLA TESLA - Trang 9

kích thích mạnh. Những hình ảnh đó chắc chắn không phải là ảo giác như được
tạo ra trong những đầu óc bệnh tật, vì xét những khía cạnh khác thì tôi hoàn toàn
bình thường và tỉnh táo. Muốn biết tôi phải khổ sở thế nào, ta hãy giả sử rằng tôi
đã chứng kiến một đám tang hay một cảnh tượng tổn hại thần kinh tương tự như
thế. Thế là vào buổi đêm tĩnh mịch, một bức tranh sinh động của cảnh đám tang
hiển hiện trước mắt tôi dù tôi có muốn hay không.

Nhưng về mặt khoa học mà nói, nếu lời giải thích của tôi là đúng, thì có thể

chiếu lên màn hình hình ảnh của bất kỳ vật gì mà người ta đang nghĩ trong đầu.
Tiến bộ đó sẽ cách mạng hóa tất cả mọi mặt của đời sống nhân loại. Tôi tin rằng
điều kỳ diệu này có thể và sẽ được thực hiện trong thời gian tới. Nói thêm là tôi
đã dành nhiều thời gian suy nghĩ giải quyết vấn đề này. Tôi đã từng thành công
trong việc đưa những hình ảnh trong đầu tôi vào tâm trí một người đang ngồi ở
phòng khác.

Để giải thoát bản thân khỏi những hình ảnh tra tấn này, tôi cố gắng tập trung

tâm trí vào một hình ảnh nào đó khác. Theo cách này tôi thường thấy nhẹ nhõm
tạm thời, nhưng lại phải tạo ra hình ảnh mới liên tục. Chỉ một thời gian ngắn, tôi
đã dùng hết những gì có trong đầu; cuộn phim’ của tôi đã chiếu hết, bởi vì tôi
nhìn thế giới quá ít, chủ yếu là những thứ trong nhà và môi trường nhỏ xung
quanh. Khi tôi thực hiện các hoạt động tinh thần này lần hai hoặc ba để đuổi mấy
hình ảnh kinh hoàng kia đi, phương thuốc dần dần mất hết hiệu lực.

Sau đó, theo bản năng, tôi bắt đầu những chuyến du ngoạn vượt quá giới hạn

thế giới nhỏ bé của mình, và tôi đã thấy những cảnh mới. Lúc đầu, những cảnh
mới đó mờ nhạt không rõ ràng, và thường biến mất đi khi tôi cố tập trung chú ý.
Rồi thì các hình ảnh tưởng tượng bắt đầu mạnh dần, ngang ngửa với các hình ảnh
tôi từng thấy trong thực tế. Dần dần tôi phát hiện rằng mình thấy thoải mái khi đi
sâu vào khám phá thế giới tư duy thị giác của mình để thu nhận liên tục những
trải nghiệm mới. Và thế là tôi bắt đầu cuộc hành trình, dĩ nhiên là trong tâm trí
của tôi. Mỗi đêm (đôi khi cả ban ngày), khi ở một mình, tôi thường bắt đầu các
cuộc hành trình–thấy những địa điểm, thành phố và quốc gia mới; sống ở đó, gặp
gỡ mọi người, kết bạn làm quen và, dù không thể tin được, thực tế là họ quý giá
đối với tôi như những người trong cuộc sống thực vậy, không kém cạnh chút nào.

Tôi làm như vậy thường xuyên cho đến khoảng năm 17 tuổi, khi suy nghĩ

của tôi nghiêm túc quay sang việc phát minh. Bấy giờ, tôi rất vui thấy rằng mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.