CUỘC ĐỜI TÔI MỘT TRĂM GIỜ VỚI FIDEL CASTRO - Trang 174

mươi mét, một tốp tuần tra gồm hai tên lính có trang bị tiểu liên Thompson
đang bước trên vỉa hè. Họ nhận ra ngay có chuyện bất thường ở cổng gác
cách mình khoảng gần 60m. Tôi thấy - có thể đó chỉ là do tôi tưởng tượng -
là chúng đang chuẩn bị nổ súng vào Ramirito, Montané và những người
khác, lúc này cả đội đã khống chế và tước được vũ khí của bọn lính gác.

Chỉ trong tích tắc, hai ý nghĩ thoáng hiện lên trong đầu tôi: khống chế

tổ lính tuần tra đang đe dọa những companeros của tôi, và tước vũ khí của
hai tên lính đó. Khi tôi nhận ra hai tên lính đang giương súng ngắm về phía
cổng, có nghĩa là chúng đang quay lưng về phía tôi, tôi cho xe giảm tốc độ
và tấp lại gần chúng, để chuẩn bị khống chế bất ngờ. Vậy là tôi vẫn đang lái
xe, tay phải giữ khẩu súng săn, tay trái cầm khẩu súng lục, và tôi ghé xe sát
lại gần hai tên lính, cửa xe đã mở hé sẵn. Tôi định làm hai việc cùng một
lúc: ngăn không cho chúng nổ súng về phía người của Ramirito và
Montané, đồời tước ngay hai khẩu tiểu liên Thompson chúng đang cầm.

Thật ra vẫn còn một cách khác để giải quyết chuyện này, nhưng mãi

về sau khi có nhiều kiến thức và kinh nghiệm hơn tôi mới ý thức được.
Điều mà lẽ ra tôi nên làm khi ấy là mặc kệ hai tên lính và tiếp tục cơ động
vào trong. Một khi hai tên lính nhìn thấy hết xe này đến xe khác nói đuôi
nhau tăng tốc đi về phía chúng, chắc chắn là không đời nào chúng dám bắn.
Nhưng khi ấy tôi đã không làm như vậy - những gì tôi làm là tiếp cận chúng
từ phía sau với ý đồ tấn cồng bất ngờ. Nhưng khi tôi chỉ còn cách chúng
khoảng hai mét, chắc chắn hai tên lính đã nghe thấy tiếng động cơ xe, vì
chúng quay ngoắt lại, nhìn thấy xe của chúng tôi, và theo bản năng chúng
đã chĩa thẳng súng vào chúng tôi. Thế là tôi lao thẳng xe vào hai tên và
nhảy ra ngoài.

Người của tôi cũng nhảy ra theo. Những người ngồi trong đoàn xe

chạy phía sau cũng làm giống hệt. Họ cứ đinh ninh là đã vào đến bên trong
trại lính. Nhiệm vụ mà họ được phổ biến là chiếm khu phòng ngủ và lùa
những tên lính ra khoảnh sân phía sau - chỉ cho chúng đi chân đất và mặc
quẩn áo lót, nhất là khi còn chưa tình ngủ hẳn và lại không có vũ khí, chúng
sẽ là tù binh của chúng tôi.

Chính vì sự cố này mà cuộc tấn công đã thất bại?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.