CUỘC ĐỜI TÔI MỘT TRĂM GIỜ VỚI FIDEL CASTRO - Trang 273

máu và thối nát của Batista - Ông ấy vẫn được biết đến như một người tử tế,
trọng danh dự. Ông ấy từng theo học ở Học viện Quân sự, và là một trong
những người hiếm hoi tốt nghiệp Học viện Quân sự còn được Batista giữ lại
trong quân đội sau cuộc đảo chính ngày 10 tháng 3 năm 1952. Thậm chí
Cantillo còn gửi cho tôi một bức điện khi Batista huy động một lực lượng
mười nghìn tên lính để tấn công chúng tôi. Tôi đã trả lời, vì trong đó
Cantillo nói rằng ông ta rất lấy làm tiếc vì những gì đang xảy ra, rằng chúng
tôi là những con người dũng cảm và ông ta rất đau lòng khi đất nước mất đi
những con người như chúng tôi. Tôi cảm ơn ông ta và trả lời rằng nếu như
quân của ông ta đánh bại được chúng tôi thì ông ta cũng không nên quá đau
buồn về số phận chúng tôi làm gì, vì nếu giả sử quân đội của Batista mà
đánh bại được sự kháng cự kiên cường mà chắc chắn chúng sẽ phải đối mặt,
thì chúng tôi cũng sẽ viết lên một trang chói lọi trong lịch sử và một ngày
nào đó chính con cháu của những người lính được phái đi đánh chúng tôi sẽ
phải say sưa đọc. Câu trả lời của chúng tôi đầy kiêu hãnh, thậm chí là hơi
ngạo mạn, nhưng vẫn rất lịch sự.

Thỉnh thoảng tôi cũng có liên lạcông ta - ví dụ như có lần chúng tôi

phải dần xếp việc trao trả hàng trăm tù binh của quân địch. Chúng tôi vẫn
thường liên lạc với các chỉ huy những đơn vị gần đó hoặc với những lực
lượng đang trong cơn nguy khốn, để tìm cách thuyết phục họ buông vũ khí;
đó là một phương thức đấu tranh binh vận rất hiệu quả. Hoàn toàn tin tưởng
vào sự trung thực của quân nổi dậy, Cantillo đã tới gặp và nói chuyện với
tôi. Ông ta đến một mình bằng một chiếc trực thăng. Nên ông có thể thấy là
ông ta tin tưởng chúng tôi đến mức độ nào. Tôi còn nhớ là ông ta đã nói
rằng: ông ta thừa nhận đã “thất bại trong cuộc chiến này” và hỏi tôi cách
làm thế nào để chấm dứt cuộc chiến. Tôi bèn bảo ông ta, “Chúng tôi có thể
cứu mạng rất nhiều sĩ quan và binh lính của các ông, những người chưa gây
tội ác và nợ máu. Theo tôi ông hãy tiến hành một cuộc binh biến trong căn
cứ quân sự ở Santiago de Cuba, để xây dựng một phong trào quân-dân sự
hỗn hợp, qua sự hiệp đồng chặt chẽ với quân nổi dậy chúng tôi”. Cantillo
đồng thời cũng là Tư lệnh của toàn bộ các lực lượng quân địch ở miền đông
Cuba, ông ấy đồng ý, ông ấy chấp nhận đề xuất của tôi, và chúng tôi ấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.