nói chuyện với cậu ta mấy lần.
Nói chuyện riêng phải không?
Đúng vậy, nhưng rất cẩn trọng, và Raul cũng không thuyết phục được
cậu ta thú nhận. Sẽ không thể tiến hành điều tra một nhà lãnh đạo quan
trọng mà chính bản thân mình cũng muốn tìm cách giúp đỡ, nếu không áp
dụng biện pháp mạnh, trong khi đó chúng tôi lại có thông tin và số liệu
trong tay.
Cậu ta có tham vọng chính trị không? Có tin đồn có sự thông đồng;
nguời ta nói rằng cậu ta muốn chống lại các ông?
Không, không có chuyện đó. Không hề có sự đe dọa nào về chính trị.
Tính kỷ luật, ý thức, và việc sử dụng lực lượng vũ trang của chúng tôi
không phải dựa theo kiểu caudillismo
[257]
, hay các yếu tố cá nhân mà trên
cơ sở sự giáo dục kỹ lưỡng về chính trị.
Đó không phải là kiểu tội phạm về chính trị vì Ochoa không bao giờ
có biểu hiện về chính trị chống lại Cách mạng. Khi bị bắt, vì cậu ta không
thú nhận nên chúng tôi phải điều tra và cũng nhờ đó chúng tôi phát hiện ra
một viên đại úy tên là Jorge Martinez đã tùng trợ giúp cho Ochoa trong thời
gian cậu ta ở Nicaragua, chúng tôi (khi điều tra thêm về cậu đại úy này) còn
phát hiện ra một tấm thẻ ở một khách sạn thuộc thành phố Medellin.
Thành phố Medellin ở Colombia.
Trong khi điều tra vẻ viên đại úy này, chúng tôi hỏi cậu ta, “Đây là cái
gì? Nó có ý nghĩa gì?”. Và cậu ta nói nhận lệnh từ Ochoa đến Medellin liên
lạc với Pablo Escobar.
Một trong những thủ lĩnh của đường dây ma túy (thành phố)
Medellin.
Tay buôn lậu ma túy khét tiếng thế giới. Lúc này thì vấn đề trở nên
cực kỳ nghiêm trọng. Đất nước chúng tôi lâm vào tình thế bị lên án có liên
quan đến việc buôn bán ma túy. Càng nghiêm trọng hơn khi một sỹ quan
của Cuba lại tiếp xúc với con người như vậy.
Tại sao chuyện này xảy ra? Đó là bởi vì, khi còn ở Angola, Ochoa trở
thành bạn thân với một quan chức cao cấp của Bộ nội vụ (Cuba), người đại