CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 234

Cuộc Đời Hòa Thượng Tuyên Hóa

226

Nếu họ đào tẩu, hoặc sẽ bị lính Nhật bắn chết, hay là bị chó
sói cắn chết. Nếu may thoát khỏi trại, họ cũng không qua được
hàng rào điện. Bất cứ chúng sanh nào đụng phải hàng rào đó
đều tức khắc bị điện giựt chết tốt.

Tuy có hàng rào điện uy hiếp nhưng Lão Diêu cũng muốn

tìm cơ hội tẩu thoát. Có một buổi tối, Lão ta nằm mộng thấy có
một ông già râu dài bạc phơ, nói với Lão rằng: “Trước hết con
phải nên nhẫn chịu một chút! Thời gian chưa đến! Khi đến lúc,
ta sẽ nói cho con hay để con bỏ chạy cũng không muộn.” Quả
Thuấn nghe lời ông già trong mộng mà chờ đợi thời cơ.

Trải qua hơn nửa tháng, thật là ông già râu bạc lại báo mộng

cho Lão ta, nói: “Ngày nay, con có thể bỏ chạy được rồi! Khi
con thấy ở bên ngoài có một con chó trắng đó, thì con hãy chạy
theo nó.” Thức giấc, Lão ta kể lại giấc mơ cho một người bạn
nghe, rồi hai người tự lấy hai cái bao bố chạy đến chỗ hàng
rào điện kia. Quả nhiên có con chó trắng đang đợi ở đó và Quả
Thuấn theo chỉ thị của ông già, mà đi theo con chó.

Con chó đi tới bên hàng rào điện, rồi phóc nhảy qua. Quả

Thuấn bèn đắp bao bố lên dây điện và chống tay nhảy qua rào.
Bạn ông cũng làm cách như Lão, trải bao bố ở trên nhưng lại
bị bắt lửa cháy. Cho nên chỉ có một mình ông tẩu thoát một
cách thuận lợi. Và rồi con chó trắng đó cũng biến đi đâu mất.
Lão Diêu đã chạy qua bảy ngày bảy đêm, ở trong núi không
có gì ăn. Sau đó, Lão đi xin ăn ở dọc đường dần đến thành phố
Harbin.

2) Xuất gia vì muốn thoát luân hồi khổ

Lão Diêu gặp nạn lần này bỗng cảm thấy đời người sao mà

khổ quá nên chi bằng xuất gia tu đạo và từ đó Lão ta ăn chay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.