CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 276

Cuộc Đời Hòa Thượng Tuyên Hóa

268

Lúc Sư Phụ thủ hiếu ở mộ phần, Ngài đến chùa Tam Duyên

ở Harbin chánh thức xuất gia, bái Lão Hòa Thượng Thường
Trí làm Sư Phụ rồi trở về mộ phần tiếp tục đốt đèn thủ hiếu.
Khi cha tôi đi thăm Sư Phụ, đường đi và về xa khoảng 10 dặm.
Sư Phụ nói: “Anh đi về đi! Mỗi ngày đều có người đem cơm
cho tôi.” Nào ngờ Sư Phụ đã nương nước lã qua ngày mà tụng
kinh Hoa Nghiêm trước mộ phần mẹ. Sư Phụ tu thiền định, lễ
Phật bái sám ngay mộ phần mẹ không giao động trước gió
mưa mà phát Mười Tám Đại Nguyện.

Sau khi xuất gia quy y Tam Bảo, thọ giới Sa Di, Ngài không

sợ sự ái mộ hay hủy nhục, nguyên tắc của Ngài vốn là “Đa
nhận bất thị thiểu tranh lý, an nhiên thanh tịnh trí tuệ sanh.”
Nghĩa là: Hiểu biết nhiều không phải bớt tranh cãi, an nhiên
thanh tịnh thì sanh trí tuệ.

Mỗi lần ông nội tôi đến chùa Tam Duyên cúng dường thực

phẩm, ông đều mời Sư Phụ về nhà. Sư Phụ giảng cho ông nội
tôi nghe bộ kinh thứ nhất là Kinh Kim Cang, kế đến là Kinh
Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện, Kinh Nhân Quả v.v… khiến ông
nội tỉnh ngộ triệt để mà phát tâm xuất gia. Mùa Thu năm 1943,
nhà tôi cất Tinh Xá xong, Sư Phụ (25 tuổi) làm lễ khai quang
an vị Phật và xuống tóc cho ông nội. Lúc ông nội xuất gia là
đã 58 tuổi. Từ đó nguyên cả gia đình tôi bắt đầu tín ngưỡng
Phật pháp.

Năm 1945, lúc Đông Bắc được khôi phục, Sư Phụ có tới

nhà tôi. Sư Phụ hằng ngưỡng mộ Lão Hòa Thượng Hư Vân
làm tông môn thái đẩu và dự định đi tham bái, hoằng dương
Phật pháp. Ông nội tôi cũng tán thành việc này và cha tôi đã
tiễn chân Sư Phụ lên đường. Sư Phụ bắt đầu bước đi phổ độ
chúng sanh, thực hành “Mười Tám Đại Nguyện” Bồ Đề đạo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.