CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 89

81

Cầu Đạo & Tiến Học: Chương 2

Sau trận bịnh này, tôi bèn biến thành một “Hoạt Tử Nhân”:

một người đã chết rồi, bỗng sống trở lại. Từ đó về sau, tôi
không còn cuồng ngông, không dám nói bừa nữa. Do đây tôi
biết vì tự mình chưa đủ công phu, cho nên không qua khỏi
được sự khảo nghiệm. Tuy tôi không sợ yêu ma quỷ quái, thiên
ma ngoại đạo, nhưng tôi đã không hàng phục được ma bịnh,
vẫn là không chịu đựng nổi.

Cho nên người tu đạo, không được nói lời tự mãn rằng, cái

gì mình cũng không sợ; nếu các vị tự mãn, thì phiền phức sẽ
đến tìm các vị ngay đấy!

20. Bỏ học thuốc theo học đạo

H

òa Thượng học hai năm rưỡi đã thông suốt Kinh điển
nhà Nho, Ngài cũng rộng xem các sách y học, bói toán,

chiêm tinh tướng số. Mặc dù cha mẹ Hòa Thượng muốn Ngài
hành nghề y, nhưng Hòa Thượng vẫn quyết định xuất gia tu
đạo với hoài bão xiển dương Phật pháp, quảng lợi quần sanh,
thực hiện việc cứu nhân độ thế.

Hòa Thượng kể:

Tôi có một bạn học, anh đã học được 15 năm, còn tôi chỉ

học có hai năm rưỡi, nhưng vẫn học hơn anh ấy hai bộ sách.
Tôi học xong Ngũ Kinh và Tứ Thư, trong tám cuốn cổ văn, tôi
đã học hết bảy cuốn. Tôi học được 15, 16 cuốn sách về y học.
Tới lúc tôi 18 tuổi thì không còn học nữa. Lúc đó ít có thầy
thuốc nào học được nhiều sách như vậy. Dù tôi học qua y học,
kinh dịch, bói toán, chiêm tinh tướng số, nhưng tôi đã không
làm các nghề đó. Tôi có thể phê đoán “Tám Tự” về tướng số,
nhưng tôi cũng không phê, bởi vì cái đó không cứu cánh. Tuy
là thật đi nữa, nhưng đều là nói vòng vo tam quốc thôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.