Nhưng, trong cuộc chạy trốn lên phía bắc của hoàng tử, đám tàn quân
đó luôn luôn bị kỵ binh của Muy-ra tập kích nên càng ngày càng tan rã. Sau
khi vượt qua được Pren-xơ-lau, trên đường đi Xtét-tin, Hô-hen-lô-he đã bị
bao vây tứ phía và đã phải đầu hàng. Trước đó ít hôm, ngay sau khi thống
chế Lan-nơ vừa mới kêu gọi đầu hàng, vị trí kiên cố Xpan-đau đã hạ khí
giới đầu hàng không kháng cự, cùng với những kho tàng đầy ắp dụng cụ
chiến tranh. Và sau khi Hô-hen-lô-he đầu hàng, tướng Lát-xan liền dẫn đầu
đội kỵ binh tiến đến chân pháo đài kiên cố Xtét-tin, trong đó có hơn 6.000
quân phòng giữ cùng với lực lượng pháo binh hùng hậy, lương thực và đạn
dược dồi dào; một tướng kỵ binh Pháp vừa mới kêu gọi hàng, pháo đài này
đã hàng ngay, không một phát súng chống cự trong khi đối phương không
có lấy một khẩu pháo. Mối kinh sợ đen tối nhất đã đè lên tướng lĩnh, sĩ
quan, binh lính của đám quân Phổ đã sẵn sàng dâng mình cho thất bại.
Không còn chút vết tích gì về cái kỷ luật mà xưa nay họ vẫn từng khoe
khoang. Hàng nghìn binh lính Phổ ra hàng quân Pháp. Sự sụp đổ tinh thần
của bọn chỉ huy Phổ làm cho ngay cả những kẻ chiến thắng cũng lấy làm
lạ. Người ta không nhận ra được những người mà cách đây nhiều lắm là hai
tuần còn dương dương tự đắc và tin chắc sẽ trừ khử được Na-pô-lê-ông.
Ngày 27 tháng 10 năm 1806, 19 ngày sau khi chiến tranh bùng nổ, và
13 ngày sau trận I-ê-na và Au-e-xtát, Na-pô-lê-ông hát khúc khải hoàn tiến
vào Béc-lin cùng với bốn thống chế và đội kỵ binh cận vệ đi tuỳ tùng. Viên
thị trưởng giao nộp thủ đô cho Na-pô-l ê-ông và yêu cầu đừng bắn phá
thành phố. Na-pô-lê-ông hạ lệnh cho các cửa hàng mở cửa và duy trì sinh
hoạt bình thường của thành phố. Dân chúng rối rít chúc tụng, đón tiếp
hoàng đế một cách sợ hãi, biểu lộ sự quy phục hoàn toàn.
Đóng lại ở Béc-lin, Na-pô-lê-ông đã chú ý trước nhất đến việc tiêu
diệt tàn quân Phổ tan tác ở khắp nơi. Rốt cuộc chỉ còn lại có đội quân của
tướng Bluy-khe, viên tướng Phổ kiên quyết nhất đã tập hợp được chừng
20.000 vừa sĩ quan và binh lính của các đơn vị tan rã, rồi cùng chạy lên
phía bắc và bị quân của các thống chế Béc-na-đốt, Sun và Muy-ra đuổi
đánh. Đến Lu-bếch, trước mặt Bluy-khe là biên giới Đan Mạch nhưng nước
Đan Mạch vì quá sợ Na-pô-lê-ông nên đã kiên quyết cấm quân Phổ không