CUỘC ĐỜI VÀ SỰ NGHIỆP NAPOLEON BONAPARTE - Trang 382

Chương XV

Chiến dịch nước pháp và sự thoái vị
lần thứ nhất của Napoleon 1814

Trong năm 1814, cũng như trong suốt cuộc đấu tranh của Napoleon

với Châu Âu năm 1813, Napoleon chỉ huy hoàn toàn trông cậy vào lực
lượng vũ trang. Tuy nhiên Napoleonn cũng nhân thấy rằng, sau trận Lai-
xích và trước ngày quân Liên minh xâm lược nước Pháp thì không thể hành
động như hồi tháng 7 và tháng 8 năm 1813 được nữa, hồi Napoleon cố tình
phá hoại hội nghị Pra-ha. Ngoài nước Pháp ra, lúc bấy giờ người ta còn
đồng ý để lại cho Napoleon tất cả những đất đai đã chiếm được, trừ vùng I-
ly-ri, các thành phố đồng minh thương nghiệp ở miền tây-bắc nước Đức và
một vài vị trí ở nước Đức cùng với tất cả các danh vị và quyền đặc lợi, trừ
danh vị và quyền lợi của người bảo hộ Liên bang sông Ranh. Nhưng
Napoleon đã phá vỡ các cuộc đàm phán, những mong thanh toán gọn khối
Liên minh bằng một trận đánh. Những điều kiện mà hiện nay người ta đưa
ra với Napoleon chắc chắn là tệ hơn, Nhưng Napoleon biết rằng nông dân
và thợ thuyền, tư sản thương nghiệp và công nghiệp và tầng lợp công chức
đông đảo mà Napoleon đã tạo nên, và điều quan trọng nhất là bộ tư lệnh tối
cao của quân đội đứng đầu là các thống chế, nói tóm lại, toàn thể nhân dân
bao gồm mọi giai cấp, trừ một số rất ít trường hợp ngoại lệ, đều đã mệt lả
vì chiến tranh và khao khát hoà bình. Cho nên Napoleon không trắng trợn
từ chối cuộc đàm phán do Xanh E-nhăng chuyển đạt, đồng thời còn làm ra
vẻ mong muốn hoà bình, nhưng Napoleon đã kéo dài công việc trong gần
hai tháng trời (kể từ ngày 15 tháng 11 năm 1813, ngày Napoleon nhận được
những điều kiện giảng hoà). Không phải vô cớ mà Napoleon hy vọng quân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.