Chỉ cần nhắc lại rằng, dù bỏ ngoài không tính đến những cường quốc
đứng hàng thứ hai, thì ngay sau trận Oa-téc-lô, nước Pháp đã thấy mình sẽ
bị quân đội áo(23 vạn người), Nga (25 vạn), Phổ (31 vạn) và Anh (10 vạn)
xâm chiếm. Những đạo quân này được cấp tốc thành lập ngay sau khi có tin
Na-pô-lê-ông đổ bộ lên miền nam nước Pháp.
Ngoài mối căm thù với kẻ thoán nghịch và xâm lược, ngoài nỗi kinh
hoàng do viên tướng bách chiến bách thắng đáng sợ gây nên, điều đã làm
cho A-lếch-xan, Phran-xơn Phri-drích.
Vin-hem, Mét-te-ních, thượng nghị sĩ Ca-stưn-rit (lúc này rất chú ý
đến tư tưởng của thợ thuyền và sự tiến triển của phong trào cải cách trong
giai cấp tư sản Anh) cũng như tất cả các giới cầm quyền phản động ở châu
Âu phải lo lắng là những vẻ 'tự do" mới mẻ mà Na-pô-lê-ông áp dụng khi
quay về. Dưới con mắt của những nhà cần quyền châu Âu; chiếc khăn đỏ
bịt đầu của Ma-ra còn đáng sợ hơn cái ngai nạm vàng của Na-pô-lê-ông.
Đối với họ, hình như vào năm 1815, đúng là Na-pô-lê-ông chuẩn bị làm
cho "Ma-ra sống lại" để tuyển mộ Ma-ra vào cuộc chiến đầu của mình. Na-
pô-lê-ông đã không quyết định như vậy, vì đó chính là điều Na-pô-lê-ông
sợ nhất, nhưng ở viên, ở Luân-Đôn, ở Béc-lin, ở Pê-téc-bua, người ta vẫn
sợ cái ảo ảnh đó, cái ảo ảnh chí khíchđộngthêm mối căm thù không đội trời
chung với kẻ xâm lược.
Khi đến với quân đội, Na-pô-lê-ông được những người lính đón tiếp
nồng nhiệt không sao kể xiết. Nhân viên tình báo Anh kinh ngạc và báo cáo
với Oen-linh-tơn rằng sự tôn sùng Na-pô-lê-ông giống như một sự mê
muội. Những lời báo cáo ấy phù hợp với những báo cáo của các gián điệp
ngoại quốc khác có nhiệmvụ nghiên cứu tính trạng tư tưởng ở Pháp. Nhưng
cả Oen-linh-tơn cũng như bọn gián điệp của ông ta đều không nhận thấy
được rằng trong tư tưởng của binh lính Pháp có một điểm mà từ trước tới
nay chưa bao giờ có trong quân đội Na-pô-lê-ông: họ nghi ngờ và mất tin
tưởng vào các tướng lính và các thống chế. Binh linh đã nhớ lại thái độ
phản bội hoàng đế vào năm 1814 củacác thống chế. Bị lòng trung thành mù
quáng với Na-pô-lê-ông kích động, họ muốn Na-pô-lê-ông xử trí "bọn phản
đội" như trước đây Hội nghị Quốc ước đã xử trí các tướng lĩnh tình nghi.