CUỘC GỌI TỪ THIÊN THẦN - Trang 123

Đến trạm kiểm soát, Madeline giơ thẻ người mua để vào bên trong và

chiếc xe tải nhỏ đỗ lại giữa đại lộ Người trồng rau và đại lộ Thành phố nhỏ,
tại một trong những bãi đỗ có mái che của khu vực dành riêng cho nghề làm
vườn.

Họ chọn một xe đẩy cao rồi tiến vào trong gian nhà xây bằng kính và

thép rộng mênh mông. Hai mươi nghìn mét vuông của tòa C1 được dành
trọn cho những loại hoa đã cắt. Vượt qua cánh cửa tự động đóng mở, người
ta cảm thấy như đang lạc vào một thế giới khác. Cảnh vật âm u bên ngoài
nhường chỗ cho một bản giao hưởng của hương thơm cùng màu sắc.

Phấn chấn hẳn lên trước cảnh tượng ấy, Madeline dụi mắt, tỉnh ngủ thực

sự rồi sải từng bước dài dứt khoát qua đại sảnh. Trên một diện tích tương
đương ba sân bóng đá, khoảng năm chục quầy bán buôn nằm sát nhau trong
cái nhà kho rộng thênh thang, nơi mỗi lối đi lại mang tên một loài hoa: lối
Mimosa, lối Đuôi Diều, lối Chân Ngỗng…

- Chào cô nàng xinh đẹp! Émile chào cô, ông là ông chủ quầy cô vẫn

thường mua phần lớn những thứ mình cần.

Với chiếc mũ rơm, kéo chuyên dụng, bộ quần áo bảo hộ và bộ ria mép

hình ghi đông xe đạp, Émile Fauchelevent là một phần của nơi này. Góp
mặt tại Rungis từ khi chợ đi vào hoạt động năm 1969, ông thông thạo toàn
bộ quy tắc điều lệ và bộ máy vận hành của nơi này.

- Để tôi mua cho cô một cốc "đen không đường" nhé? Ông vừa hỏi vừa

cho mấy đồng xu vào máy bán cà phê tự động.

Madeline gặt đầu tỏ ý cảm ơn ông.

- Và một tách trà cho Katsushi? Ông nói thêm, mắt liếc sang cậu học việc

của Madeline vẻ thách thức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.