CUỘC GỌI TỪ THIÊN THẦN - Trang 143

Ngày càng phiền muộn và sống trong căng thẳng, một vài người rốt cuộc

đã suy sụp. Vừa năm ngoái, một cảnh sát trong đội của cô vô cớ nổi cáu rồi
bắn hạ một tay anh chị hạng xoàng trong lúc hỏi cung hắn; mới cách đây
sáu tháng, một nữ thực tập viên trẻ tuổi đã dùng súng công vụ tự tử ngay
trong sở cảnh sát.

Trái ngược với nhiều đồng nghiệp, Madeline không vỡ mộng cũng chẳng

suy sụp. Cô tình nguyện ở lại trong khu phố "khó nhằn" này để lên lon
nhanh hơn. Số cảnh sát viên kỳ cựu cũng như các tân binh mới ra trường trụ
lại ở đây không nhiều. Điều này mở ra những triển vọng nghề nghiệp…
Nhờ vậy theo năm tháng, cô đã có được một vị trí riêng cũng như quyền
hạn nào đó cho phép cô điều tra những vụ "thú vị" nhất, cũng là những vụ
thương tâm và đẫm máu nhất.

- Cô bé không cố tình bỏ đi đâu, phải không? Jim hỏi khi ra gặp cô.

- Không, nếu là bỏ nhà đi thì ta đã tìm ra cô bé rồi, và cô bé sẽ không bỏ

lại tờ 50 bảng kia đâu.

- Với những gì Erin có trong tài khoản ngân hàng, tôi nghĩ ta cũng có thể

loại trừ khả năng đây là một vụ bắt cóc đòi tiền chuộc.

- Dĩ nhiên rồi, cô tán thành, nhưng dẫu sao ta vẫn sẽ điều tra lũ nghiện

xung quanh cô bé: với loại người đó thì đây có thể là một vụ trả thù hoặc
bắt cóc đe dọa lắm chứ.

- Ta sẽ tìm ra cô bé, Jim khẳng định như để tự thuyết phục mình.

Họ không phải đang ở đất Mỹ, cũng không phải trong một cuốn tiểu

thuyết trinh thám: Ở nước Anh ngày nay, rất hiếm gặp những vụ trẻ vị
thành niên mất tích không được giải quyết thấu đáo.

Hai năm trước, Madeline và Jim đã giám sát cuộc điều tra một bé trai mất

tích do bị bắt cóc khi đang chơi trong vườn nhà. Báo động được truyền đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.