CUỘC GỌI TỪ THIÊN THẦN - Trang 395

- Em nghĩ ra cách rồi, cô nói. Người nào đến trước sẽ làm việc cần làm.

Take care.

Anh cố ngăn cô lại, nhưng cô không để anh kịp làm thế.

Bầu trời tối đen, đến mức người ta tưởng như đang lúc nửa đêm. Quảng

trường Union ngày thường đông đúc là thế mà lúc này gần như vắng lặng.
Một vài phương tiện hiếm hoi đang di chuyển với tốc độ rùa bò và liên tục
nháy pha cảnh báo. Tín hiệu "Off duty" rực sáng lấp lánh trên nóc các xe
taxi. Để khai thông mặt đường một chiếc xe hai cầu của cảnh sát New York
đang kéo một chiếc ô tô bị bỏ lại. Ở hoàn cảnh này chỉ những chiếc xe địa
hình mới có thể di chuyển bình thường được. Madeline nhìn thấy một chiếc
limousine đang sa lầy trong tuyết ngay Đại lộ Công viên. Cô đứng gần
chiếc ô tô hòm rồi đợi cho một trong những chiếc Ford Explorer của hai
cảnh sát dừng lại kéo nó đi. Cô rình đúng lúc hai cảnh sát xuống khỏi chiếc
xe hai cầu là leo lên ngồi vào ghế lái.

- Ơ này! Viên sĩ quan kêu lên.

Cô khởi động xe trong chớp mắt. Chiếc xe này nặng phải đến hai tấn, cao

gần năm mét. Nói gì thì nói có cũng vô cùng vững chãi. Madeline cài dây
an toàn, chỉnh lại ghế và kính chiếu hậu cho vừa tầm. Giờ thì cô đã thuộc
làu khu phố này và lái xe thẳng hướng Đông Nam. Cô nhập các dữ liệu vừa
lấy được từ Anthony, tên trộm của phòng vật chứng, vào GPS. Lần này, cô
biết mình đang chạm tới đích. Nhờ có Jonathan, cô biết chắc chắn nơi Alice
đang bị giam cầm. Hôm nay sẽ ghi dấu đoạn kết của cuộc điều tra đã khiến
cô day dứt suốt ba năm qua.

Dĩ nhiên là cảnh sát sẽ tìm cách chặn xe cô lại và toàn bộ xe công cụ của

cảnh sát đều được định vị bằng vệ tinh, nhưng đó chính là điều cô hy vọng:
Lôi kéo càng nhiều cảnh sát tới đảo Coney càng tốt trong trường hợp mọi
chuyện chuyển biến xấu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.