CUỘC GỌI TỪ THIÊN THẦN - Trang 98

toàn bộ chuyện này trở nên quá nặng nề. Bởi tất cả mọi người đều nhầm về
Jonathan Lempereur: Khao khát được công nhận của anh ấy, tham vọng của
anh ấy, sự nhượng bộ của anh ấy với hệ thống ngôi sao không phải là những
dấu hiệu của chứng hoang tưởng tự đại cực đoan. Tôi chỉ nghĩ rằng anh ấy
làm thế vì Francesca. Để làm chị ấy vui lòng, để chị ấy yêu mình. Kể từ lúc
họ chia tay nhau, tôi chỉ nghĩ đơn giản là không còn điều gì khiến anh ấy
quan tâm nữa, không còn điều gì có ý nghĩa với anh ấy nữa…"

- Em còn thức làm gì thế này?

Madeline giật nảy mình, quay phắt lại như bị bắt quả tang. Mặc bộ

pyjama, dáng điệu ngái ngủ, Raphaёl đang nhìn cô với vẻ rất lạ.

- Không có gì, không có gì đâu, cô vừa nói chắc vừa đóng vội màn hình

máy tính lại. Em… em đang xử lý tài khoản: những khoản nộp vào, Urssaf
4, các loại phí tổn… Anh cũng biết là gì rồi đấy.

- Nhưng bây giờ là 2 giờ sáng cơ mà!

- Em không ngủ được, anh yêu, cô vừa giải thích vừa gỡ kính ra.

Cô uống một ngụm trà đã nguội ngắt, chúi mũi vào hộp bánh quy nhưng

chợt nhận ra là nó đã rỗng không từ lúc nào.

Raphaёl cúi xuống hôn lên môi cô. Anh luồn một tay vào trong chiếc váy

ngủ cô đang mặc để vuốt ve bụng cô. Rồi miệng anh rời miệng Madeline để
trượt xuống hôn cổ cô. Chậm rãi, anh tuột một bên dây chiếc váy ngủ bằng
lụa rồi dây thứ hai…

Hứng thú yêu đương của anh đột ngột bị cắt ngang bởi đoạn điệp khúc

trong ca khúc Jumpin’ Jack Flash. Raphaёl thốt rùng mình vì ngạc nhiên,
phác một cử chỉ giật lùi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.