CUỘC HÔN NHÂN NÀY ĐÃ NHIỀU NĂM - Trang 118

vào mặt Triển Dịch Minh, anh có nét mặt gì, có giả bộ buông lỏng, mà rất
bình tĩnh đối đáp, để cho có chút tò mò biết lúc anh làm việc có nét mặt như
vậy .

Triển Hiểu An ở trong lòng ông cụ, giờ phút này kiên nhẫn đẩy tay ông ra,
“Cụ nội, cháu muốn xuống.”

bé xem cũng hiểu, hơn nữa người lớn cũng chuyện, cái này lànhàm chán.

Ông cụ giang hai tay, khiến bé nhảyxuống. bé muốn chơi những thứnày với
người lớn, tự mình tìm thú vui. Thẩm Tây Lăng nhìn con mình, phát
hiệncon bé rất độc lập, độc lập nên lời,về mặt tâm trí hình như muốn thành
có chútquen thuộc, nhưng cái loại trưởng thành nàykhông phải hiểu được
nhiều, mà là cái gì cũng có thể tiếp nhận.

Ông cụ đánh xong ván, nhìn Thẩm TâyLăng cái, lập tức hiểu ý, nhắc
mangbình trà ra đây, đun nước.

Đợi bóng dáng của Thẩm Tây Lăng chui vàotrong nhà, ông cụ mới lấy tay
chia quântrắng và quân đen ra lên bàn cờ, “Cháu đúng là tiểu tử thúi, có
chút tiến bộ nào.”

biết tới tài đánh cờ hay là cuộcsống.

Triển Dịch Minh từ chối cho ý kiến, “Ông nội dạy phải.”

“Phụ nữ ý, cháu cũng đừng theo con bé,con bé ỷ sủng mà kiêu.” xong nhìn
cháu mình, “Lúc ông còn trẻ cũng giống như người có tiền đồ là cháuđây,
bố cháu cũng mạnh hơn cháu, cháu xem, rốt cuộc cháu giống ai?”

Triển Dịch Minh há miệng mà cười cười, “Ông thế chắc cháu là do di
truyềnđột biến rồi.”

Thẩm Tây Lăng mang bình trà ra ngoài, nhìn thấy ý cười đầy mặt của ông
cụ, khỏi nghĩ tới mình làm sai cái gì. Nhưng ôngcụ hết sức bình tĩnh chia
xong con cờ, lại bắtđầu hạ màn ván mới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.