CUỘC HÔN NHÂN NÀY ĐÃ NHIỀU NĂM - Trang 183

Hạ Ngôn làm sao chịu để con mình giúp đỡ, để Thẩm Tây Lăng đứng ở
bên, chuyện cùng mình là được rồi, cái gì cũngkhông khiến Thẩm Tây Lăng
làm.

Cũng biết lúc nào Thẩm Tây Lăngnghe quan điểm như vậy. Con sinhở
trong nhà, hề làm gì, được bố mẹcoi là viên ngọc quý trong tay, trải qua
cuộc sống như công chúa, về sau ấy gặp đượcmột người đàn ông, bằng lòng
từ công chúa biến thành người hầu. Khi đó Thẩm Tây Lăng quan điểm này
cho Hạ Ngôn, lúc đấy Hạ Ngôn nhìn : Đúng vậy, chúng tađối với con tốt
nhu vậy, con có thể lười mộtchút, có thể đòi hưởng thụ, chớ đến lúc đótới
nhà người khác chịu khổ, tới khi vào nhà người khác cũng nên thôi làm
công chúađi.

Từ từ trong cuộc sống, đoạn ngắn thuộcvề trí nhớ, làm cho người khác tùy
lúc cảmthán thôi.

Hạ Ngôn bận rộn, Thẩm Tây Lăng cảmgiác mình ở phòng bếp chẳng có tác
dụng gì, liền ra khỏi phòng bếp. Mà Thẩm Sơ Văn cùng Triển Hiểu An ngồi
bàn đá, ThẩmSơ Văn ngừng giảng giải, Triển Hiểu An sửng sốt chút rồi tiếp
tục nghe.

Chuyên xưa của Thẩm Sơ Văn luôn là vậy,là chuyện trước khi giải phóng,
tất cả mọi người ăn cơm tập thế, phải chia ra phâncông, khi đó rất nghèo,
cơm cũng có. Lúc ông muốn đọc sách, phải tới nơi khá xa, đường tất cả đều
là tuyết. Bởi vì rời giường học phải lúc tời chưa sáng, ởtrên đường có thể
nghe thấy tiếng tuyết đè đứt cành cây rơi xuống, con đường yên tĩnh,tựa
như tiếng quỷ kêu….

Những lời này, Thẩm Tây Lăng cùng với chịhồi luôn nghe, từ hiểu đến
hiểu, từ cảm thấy hứng thú đến lúc Thẩm Sơ Văn vừa mở miệng là lập tức
kiếm cớ chạy trốn.

Thẩm Tây Lăng nghĩ đến trước kia hay ngồithành hàng với chị, mỗi ngày
nghe bố vềnhững điều này, mỗi lần giống như buổibiểu diễn kể lại chuyện
xưa dành riêng cho 2 chị em . Hạ Ngôn chắc chắn hừ lạnh,Thẩm Sơ Văn rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.