CUỘC HÔN NHÂN NÀY ĐÃ NHIỀU NĂM - Trang 228

đến cực hạn. Triển Dịch Minh căn bản thấy đau bởi đá chân, vẫn đứng ở nơi
đó cho đá, giống như sức lực chẳng là gì, vẫn đả thương được anh chút nào,
tất cả những gì làm đều vô dụng.

Nhận thức được thế này, khiến ngọn lửa trong người bốc cháy lên, bắt đầu
cánh tay anh liền cắn lên, dùng sức, nhất định phải làm cho anh đau.

Triển Dịch Minh hít vào hơi, cũng trong cơn giận dự, lôi đến bên giường,
phen đẩy lên.

môi cũng có vết máu, nhiều lắm, nhưng nhìn cái cũng thấy . Có thể thấy
dùng nhiều lực, còn có thể cắn xuyên qua quần áo của anh.

cười về phía anh, rất quỷ dị.

Triển Dịch Minh nhìn chằm chằm, lúc chuẩn bị đứng dậy lại đè xuống
giường, đôi tay lại đè hai tay của , thể nhúc nhích. Sau đó hôn , liếm vết
máu môi . dùng chân đá anh, anh cũng thèm quan tâm.

“Cút…..”

Liền , anh giữ chặt, coi như con dê con mặc cho anh chiếm đoạt…..

Rốt cuộc gặp phải người đàn ông như thế nào? Anh ở bên ngoài có cuộc
sống xa hoa trụy lạc, mỹ nhân làm bạn, mình ở nhà nửa chết nửa sống giặt
quần áo chăm con, sau đó khi anh trở về mình vẫn thể hỏi anh ở bên ngoài
làm cái gì……

cũng chỉ là kẻ ngốc.

Cuộc sống như thế, khi nào mới là tận cùng, lúc nào mới có thể xa…….

Đây phải là cuộc sống muốn, cũng phải là cuộc sống nghĩ tới, nhưng có thể
làm sao bây giờ đây, có thể làm sao đây?

Nước mắt lả tả rơi xuống, chính cũng cảm giác mình sống có ý nghĩa gì.

Trong miệng Triển Dịch Minh cảm thấy vị mặn chát, dừng lại động tác xé
rách quần áo . Anh buông tay ra, lại giãy giụa gì, mắt ngơ ngác nhìn anh, lời
nào, nước mắt vẫn chảy, tiếng động tố cáo cuối cùng anh làm những gì…..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.