CUỘC NỔI LOẠN NGOẠN MỤC - Trang 78

lên ý kiến của riêng mình, sau đó hiệu trưởng sẽ tổng hợp và đưa ra kết luận
chung nhất, hợp lý nhất. Cách này vẫn thường được áp dụng để xử lý các
tình huống khó khăn khi người ta gặp phải những vấn đề còn nhiều khúc
mắc, chưa rõ ràng. Tuy nhiên, đối với chuyện đã xảy ra cho tôi thì bất kỳ
người có đầu óc bình thường nào cũng đều thấy việc tổ chức cả một cuộc
họp như thế thật vớ vẩn, mất thời gian. Dù là ai, dù nhìn dưới góc độ nào lẽ
dĩ nhiên cũng sẽ đưa đến kết luận duy nhất mà thôi. Đáng lý lão hiệu trưởng
đã phải hành động ngay lập tức vì mọi chuyện quá rõ ràng. Cái lão ấy, đúng
là thiếu quyết đoán quá! Nếu như vậy nghĩa là “hiệu trưởng” thì cũng chả
có gì ghê gớm lắm, chẳng qua nó như một cách gọi khác của kẻ “lửng lơ
chậm chạp”.

Cuộc họp được tổ chức trong căn phòng dài và hẹp cạnh phòng hiệu trưởng,
thường dùng để các giáo viên ăn trưa. Ở đấy có khoảng hai mươi chiếc ghế
da xếp quanh cái bàn dài. Cách bày biện này khiến tôi nhớ đến một trong
những nhà hàng mang phong cách tây phương trong khu Kanda cạnh
Tokyo. Hiệu trưởng ngồi đầu bàn, kế bên là gã Áo Đỏ còn những người
khác tôi nghe bảo là được tự do chọn chỗ cho mình ngoại trừ giáo viên thể
dục luôn yên vị nơi cuối bàn một cách khiêm tốn. Tôi không biết nên chọn
chỗ nào nên cứ nhảy vào ngồi giữa giáo viên khoa học và ông thầy Hán văn
quách cho xong. Đối diện với tôi là Nhím và Nịnh Hót. Khi đặt họ cạnh
nhau mới thấy hết sự khác biệt giữa hai con người này: toát lên từ vẻ mặt
của Nịnh Hót là hai chữ “hạ đẳng” luôn hiển hiện rất rõ. Riêng Nhím trông
ấn tượng hơn nhiều mặc dù bây giờ hắn đã là kẻ thù của tôi. Nhìn hắn, tôi
nhớ đến một gương mặt tôi từng gặp trong bức tranh của đền Yoken ở
Kobinata lúc đám tang của cha tôi. Vị sư trong đền giải thích đó chính là
Itaden - thần bảo vệ đấng tối cao. Nhím lúc này vẫn còn đang cực kỳ giận
dữ, trừng trừng nhìn khắp phòng, mắt hắn xoay tròn trong sự kích động dữ
dội; khi chúng rọi đến tôi, tôi lập tức nhìn trả lại - nếu hắn nghĩ làm thế cho
tôi hoảng để không dám ngó thẳng vào mặt hắn nữa thì hắn nên dẹp ngay
cái ý nghĩ đó đi - và tôi cũng trợn mắt lên đầy vẻ hung hăng như hắn. Mắt
tôi không có gì đặc biệt nhưng rất to, ít có mắt ai to bằng. Thật ra Kiyo đã
từng bảo với đôi mắt to ấy, tôi sẽ là một diễn viên kịch Kabuki rất cừ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.