CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CHÚ HÀNH - Trang 216

ngoài trời đang có dông, thì có nghĩa là đang có dông. Chẳng lẽ ngài không
nghe thấy tiếng mưa rơi hay sao?

Mọi người vội vã đồng ý với ngài nam tước.

- Ôi, cơn mưa này chẳng biết đến bao giờ mới tạnh đây! - Bà bá tước

Chị nói, mắt nhìn qua cửa sổ còn bám đầy những giọt mưa to.

- Mưa to quá! Hãy trông kìa, mưa như trút, - bà bá tước Em phụ họa

theo, vừa ngắm nghía những tia nắng mặt trời đang đùa giỡn với những chú
cá vàng trong bể.

- Các vị có nghe thấy tiếng sấm không? - Ngài công tước Quýt cũng

lên tiếng, vừa đưa tay lên bịt tai vừa nhắm mặt lại giả vờ sợ hãi.

- Dâu Tây ơi, Dâu Tây mày ở đâu? - Bà bá tước Chị gọi với giọng yếu

ớt. - Hãy buông rèm xuống! Buông tất cả các rèm xuống!

Cô bé Dâu Tây chạy đi buông rèm, căn phòng trở nên tối như hũ nút.

Những ngọn nến được thắp lên và những chiếc bóng to lớn nhảy nhót

trên tường. Bà bá tước Chị thở dài:

- Ôi, cơn mưa ban đêm mới khủng khiếp làm sao!

Hoàng tử Chanh cảm thấy sợ hãi.

- Một buổi tối kinh hoàng! - Ngài nói, răng đánh vào nhau cầm cập.

Mọi người cũng run lên theo để giữ phép lịch sự.

Ngài Cà Chua bước tới cửa sổ, hơi hé bức rèm nhìn ra và mạnh dạn

báo cáo:

- Xin lỗi, thưa ngài, nhưng tôi thấy hình như cơn mưa đã tạnh rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.