CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CHÚ HÀNH - Trang 72

- Thấy chưa! Thế mà cậu cứ bảo...!

Chuột Chũi rất xúc động vì những lời nói của Chi-po-li-nô.

- Giá như cậu nhỏ đi một tí nữa... - Bác ta nói.

- Cháu ư? Chẳng lẽ cháu lại là người to lớn? Thề với bác, cháu có thể

chui qua bất kỳ một lỗ chuột nào, à quên hang chuột.

- Có thể, có thể, anh bạn trẻ ạ. Nhưng làm ơn đừng gọi hệ thống hành

lang ngầm của tôi là lỗ hay hang chuột. Vậy là tôi có thể đưa cậu ra khỏi
chỗ này.

- Cháu thừa sức có thể chui vào hành lang mà bác vừa mới đào, - Chi-

po-li-nô nói. - Xin bác hãy đi trước, bởi vì cháu sợ bị lạc đường. Cháu nghe
nói, hành lang của bác dích dắc lắm.

- Được, - Chuột Chũi nói. - Tôi đã chán ngấy cái cảnh phải đi một

mình rồi. Cậu có muốn ta đào đường mới không?

- Đào về hướng nào? - Chi-po-li-nô hỏi.

- Về hướng nào tùy thích, - Chuột Chũi trả lời. - Miễn là ra được chỗ

tối, chứ đừng tới cái nơi sáng đến lóa cả mắt như ở chỗ này!

- Cháu nghĩ, ta nên đào về phía phải, - nó đề nghị.

- Bên phải hay bên trái - với tôi chẳng quan trọng gì cả. Nếu như cậu

muốn vậy, thì ta sẽ đào sang bên phải.

Không cần nghĩ ngợi gì lâu, bác Chuột Chũi rúc đầu vào tường và đào

đất nhanh đến nỗi đất nhão bắn đầy lên người Chi-po-li-nô khắp từ đầu tới
chân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.