CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CHÚ HÀNH - Trang 94

Diêm là dùng để nhóm lửa.

- Hãy vặt ria hắn! - Hoàng tử ra lệnh. - Bởi lẽ hắn quý bộ ria hơn bất

cứ thứ gì trên đời này.

Tên đao phủ túm lấy ria của bác Hành Po-rây mà kéo, nhưng những

sợi ria bền chắc vì đã được tôi luyện dưới sức nặng của những đám quần
áo, đến nỗi tên đao phủ chỉ phí công vô ích, người ướt đầm mồ hôi mà
chẳng kéo được sợi ria nào, còn bác Hành Po-rây thì chẳng hề cảm thấy
đau đớn tí gì.

Cuối cùng thì tên đao phủ mệt nhoài và ngã lăn ra bất tỉnh. Bác Hành

Po-rây được tống vào ngục tối và họ quên luôn sự tồn tại của bác. Bác phải
ăn cả chuột sống và bộ ria của bác mọc dài đến mức phải cuộn lại thành ba
vòng.

Sau bác Hành Po-rây là đến lượt ngài Đậu Tròn bị đưa ra hỏi cung.

Ngài luật sư phủ phục dưới chân Hoàng tử Chanh mà hôn hít và van xin:

- Xin ngài hãy tha tội cho tôi, tôi không có tội!

- Thật tồi tệ, ngài luật sư ạ! Nếu như ngài có tội, ta sẽ thả ngài ngay

bây giờ! Nhưng nếu ngài không có tội, thì quả là tệ hại. Hãy khoan, hãy
khoan... Thế ngài có thể nói cho mọi người biết bọn tội phạm trốn đi đằng
nào không?

- Không ạ, thưa ngài, - ngài Đậu Tròn trả lời, người run như cầy sấy;

thực ra thì ngài đâu có biết.

- Thấy chưa! - Hoàng tử Chanh thốt lên. - Làm sao có thể thả ngài ra,

nếu như ngài không biết gì cả?

Ngài Đậu Tròn đưa mắt nhìn ngài Cà Chua vẻ cầu xin. Nhưng ngài Cà

Chua làm ra bộ đang mải suy nghĩ, mắt ngước nhìn lên trần nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.