CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 278

Gấu nói: "Mày quyết định thế nào? Muốn hay không muốn?"

Nils đưa tay lên trán. Chú chẳng tìm ra được một cách tự cứu nào, nhưng

giờ thì chú biết rằng chú sẽ không làm gì chống lại sắt cả, vì sắt đã giúp đỡ
người ta nhiều đến thế nào, người giàu cũng như người nghèo, và đã đem
bánh ăn đến cho biết bao nhiêu người.

Ta không muốn!

Bố gấu chẳng nói chẳng rằng, bóp chú mạnh hơn giữa hai chân của nó.

- Đằng ấy không bắt ta phải quyết định phá hủy một nhà máy thép được

đâu, vì sắt là một ân huệ rất lớn, không thể nào đánh vào được.

- Đã thế thì mày đừng mong ta để cho mày sống.

- Không, ta không mong. Nils nhìn thẳng vào hai mắt bố gấu mà nói như

vậy.

Bố gấu không ngừng bóp mạnh thêm. Nils đau đến nỗi ứa nước mắt,

nhưng tuyệt không nói một lời.

"Vậy thì thế nào?" Bố gấu vừa làu bàu, vừa từ từ dang lên một cánh tay;

vì nó vẫn hi vọng rằng, dù thế nào, đến phút cuối cùng rồi Nils cũng sẽ
nhượng bộ.

Đúng lúc ấy, Nils nghe một tiếng lách cách ngay bên cạnh, và thấy một

nòng súng long lanh lóe sáng cách vài bước. Bố gấu và chính cả Nils nữa,
đã bị công việc của bản thân họ thu hút đến mức chẳng nhận thấy một con
người đang lặng lẽ đi đến gần.

Nils kêu lên: "Bố gấu! Không nghe người ta lên đạn đấy à? Chạy đi!

Không người ta bắn!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.