CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 286

Đó chỉ là một ý nghĩ thoáng hiện ra trong óc chú. Trước mặt chú là những

người đàn ông và những người đàn bà đang sống thật; nhưng những người
dân tỉnh Dalarna đã giữ lại trong ngôn ngữ của họ, phong tục của họ và y
phục của họ, nhiều cái của quá khứ đến nỗi không nên ngạc nhiên vì cái ảo
tưởng ngắn ngủi của chú.[3]

Quanh các nhà thờ

Chúa nhật, mồng một tháng năm

Sáng hôm sau khi thức dậy và tụt xuống mặt băng, Nils không thể không

cười. Đêm qua tuyết rơi nhiều quá, và vẫn còn rơi; không khí đầy những
túm tuyết to tướng, đang quay cuồng. Có thể nói là cánh của những con
bướm đã bị cái lạnh giết chết, đang rơi xuống. Trên hồ Siljan, tuyết đóng
một lớp dày mấy centimét. Bờ hồ phủ kín tuyết; các ngỗng trời lưng đầy
tuyết, đến nỗi trông như những đống tuyết nhỏ.

Chốc chốc Akka hay Yksi, hay Kaksi, cựa mình một tí, nhưng thấy tuyết

cứ rơi không ngớt, lại chui đầu vào dưới cánh. Tất nhiên là các ngỗng đều
đồng ý với nhau rằng thời tiết như thế này thì chẳng có gì tốt hơn là ngủ, và
Nils không cho là họ sai chút nào cả.

Vài giờ sau chú thức giấc; các chuông nhà thờ ở Rättvik đang gọi người

đi lễ thánh. Tuyết đã ngừng rơi, nhưng gió bắc thổi rất mạnh, và ở trên mặt
hồ rét ghê gớm. Nils mừng thấy đàn ngỗng giũ mình, và được theo đàn đi
về phía đất liền. Ngỗng đến đấy để kiếm ăn.

Hôm đó là ngày lễ nhận thánh thể ở nhà thờ Rättvik, và những người

được ban thánh thể, đến rất sớm, túm năm tụm ba từng nhóm nhỏ, kháo
chuyện với nhau trước nhà thờ. Tất cả mọi người đều mặc y phục quê
hương, và áo quần họ đều rực rỡ màu sắc. "Mẹ Akka thân mến, bay chầm
chậm lại một tí cho tôi xem đám thanh niên", Nils khẩn khoản như thế.
Ngỗng đầu đàn xét rằng yêu cầu ấy là phải chăng: dám bay thấp đến đâu là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.