CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 309

Bay qua hết thành phố rồi, Nils lại nhìn thấy dưới một màn sương mù

mỏng hơn, những bờ phá, mặt nước và hòn đảo. Chú quay lại phía sau,
mong nhìn thấy thành phố rõ hơn, nhưng vô hiệu; quang cảnh bây giờ còn
quái dị hơn trước. Những mảng sương mù trôi bồng bềnh được ánh mặt trời
chiếu vào, ánh lên những màu rất tươi: hồng, thanh thiên, da cam. Những
ngôi nhà màu trắng, ánh mặt trời chiếu vào rực rỡ đến nỗi có thể nói là
được xây toàn bằng ánh sáng. Các cửa kính và mũi tên rực lên như bị cháy.
Và thành phố cứ thế nổi trên mặt nước.

Đàn ngỗng bay thẳng sang hướng đông. Thoạt tiên phong cảnh trông như

trên phá Mälar, nhưng lát sau thì những mặt nước rộng hơn lên, những hòn
đảo to hơn lên. Cây cỏ lại nghèo nàn hơn, cây lá rộng hiếm hơn, nhường
chỗ cho các loài thông. Biệt thự biến hết, chỉ còn những ấp trại và những
nhà nhỏ của dân chài.

Xa hơn nữa cũng không thấy một hòn đảo lớn nào có người ở, mặt nước

nhan nhản vô số đảo nhỏ và bãi đá. Dưới mắt những kẻ lữ hành, biển trải ra,
mênh mông, vô tận.

Đàn ngỗng lao xuống một khối núi đá, Nils quay lại hỏi Lông Tơ Mịn:

- Thành phố mình vừa đi qua là thành phố nào thế?

- Tôi không biết tên gọi giữa loài người là thế nào, nhưng loài ngỗng

chúng tôi thì gọi là Thành Phố Bơi Trên Nước [2] ngỗng bé nhỏ màu tro trả
lời như vậy.

Người nhạc công ở vườn Skansen

Thứ bảy, 7 tháng năm

Từ mấy năm nay, một người nhỏ nhắn, chất phác, tên là Klement Larsson

đến ở tại Skansen, khu vườn lớn ở Stockholm, nơi đã thu thập được bao
nhiêu là vật lạ ngày xưa.[3] Ông ta quê ở tỉnh Hälsingland và đã đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.