CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 326

các vật thừa của xác chết ấy, chính nó trông cũng khủng khiếp với cái mỏ to
tướng há ra, cái thân hình nặng nề mới hai mọc lông tơ, và đôi cánh thô sa
mà những chiếc lông tương lai đâm ra tua tủa như những cái gai.

Nhưng rồi Akka cũng nén được lòng ghê tởm và đậu xuống mép tổ, lo

ngại nhìn ra chung quanh, vì mỗi chốc có thể gặp đôi đại bàng bố mẹ trở về.

- Mãi giờ mới đến giúp người ta! Sớm lắm đấy! Đem ngay cho người ta

ăn.

- Không ngay được đâu! Akka nói. Hãy bảo cho ta biết bố mẹ mày ở đâu

đã.

- Người ta biết sao được. Họ đi từ sáng hôm qua, chỉ để cho người ta có

con lemming [3] cả khổ này mà ăn. Mụ cũng phải hiểu là nó đã hết từ lâu
rồi. Để cho người ta chết đói thế này thì xấu hổ quá.

Giờ Akka mới bắt đầu tin chắc là đôi đại bàng già đã bị giết chết rồi;

ngỗng tự nhủ là mình mà cứ để cho con đại bàng non chết đói thì thiên hạ
từ nay về sau sẽ trừ khử được toàn thể cái gia đình côn đồ này. Tuy vậy,
ngỗng lại thấy ghê tởm nếu không cứu một đứa trẻ không có ai bảo vệ.

Con đại bàng lại sốt ruột kêu lên: "Mụ chờ gì nữa? Mụ không nghe thấy

rằng người ta muốn có cái gì để ăn à?"

Akka dang cánh ra và thả mình rơi xuống tận cái hồ nhỏ dưới đáy thung

lũng, và chỉ một tí là bay lên, mỏ ngậm một con cá hương. [4]

Trông thấy cá, con đại bàng nổi cơn thịnh nộ. Vừa lấy chân hất con cá

hương đi, nó vừa rít lên: "Mụ tưởng người ta muốn ăn cái của này à? Đem
ngay tức khắc cho người ta một con gà tuyết hay một con lemming, mụ
nghe chưa?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.