CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 330

"Bây giờ tôi biết tôi là ai rồi. Bởi vì tôi là một con đại bàng, nên tôi phải

sống như những con đại bàng chứ, nhưng đối với tôi thì dù có thế đi nữa,
chúng ta cũng không thể kém thân thiện. Không bao giờ tôi tấn công Akka
cũng như bất cứ kẻ nào trong dòng giống Akka." Akka tự cho rằng nuôi dạy
một con đại bàng thành con chim hiền lành và vô hại là một điểm danh dự
nên không muốn chấp nhận cho Gorgo sống theo ý mình được. Ngỗng nói:
"Thế ra anh tưởng là ta sẽ là bạn của một kẻ ăn thịt các loài chim à? Hãy
sống như ta đã dạy cho anh, và ta sẽ cho phép anh đi theo đàn".

Cả hai bên đều tự hào và bất khuất, cả hai bên đều không thể nhượng bộ.

Sau cùng, Akka phải cấm không cho con đại bàng đến trước mặt mình; và
cơn phẫn nộ của Akka dữ dội đến nỗi chẳng một ai dám nói đến tên Gorgo
nữa.

Từ ngày ấy, Gorgo lang thang trong xứ, làm tên côn đồ đáng sợ, cô độc

và bị mọi người ghét.

Lắm lúc nó buồn rầu ảm đạm, và có lẽ lắm lúc nó tiếc nhớ cái thời mà nó

tưởng mình là một con ngỗng trời và vui chơi với các ngỗng con. Giữa các
loài vật, nó đã nổi danh dũng cảm. Người ta nói là trong thế gian nó chỉ sợ
có một kẻ: Akka, mẹ nuôi của nó. Người ta lại còn kể rằng nó không bao
giờ tấn công một con ngỗng.

Cảnh giam cầm

Gorgo mới có ba tuổi; nó chưa hề nghĩ đến việc kiếm một bạn đời và ở

yên một nơi nào đó, thì bị một người thợ săn bắt và bán cho vườn Skansen.
Ở đó đã có mấy con đại bàng rồi. Chúng bị giam trong một cái chuồng có
chấn song sắt và dây thép bao vây, dựng cao ngoài trời và khá rộng để có
thể chứa một đống đá khá to với hai cái cây. Tuy vậy, ở đấy mấy con chim
vẫn cứ đau khổ mà mòn mỏi dần. Suốt ngày, chúng cứ đứng một chỗ, bất
động. Bộ lông đẹp của chúng mất hết vẻ bóng nhoáng, và thành sù sì, lởm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.