CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 339

màu đỏ, nhẹ nhàng, tế nhị, duyên dáng thường hợp thành lớp thảm phủ lên
mặt đất rừng.

Có thể nói rằng, một tia mặt trời đã chiếu sáng quả núi màu xám, khi các

trẻ em của xã tỏa ra trên đó. Vì là người ta được thấy ở đấy cái gì mảnh dẻ,
vui vẻ, hồng hào, cái gì trẻ trung và linh hoạt!

Khi đám trẻ đã nghỉ ngơi và được các làn thức ăn làm cho lại sức rồi, thì

chúng liền vác cuốc, vác mai lên. Người gác rừng bảo cho chúng cách trồng
những cây thông con ở bất kỳ đâu mà chúng có thể tìm được một tí mùn.

Vừa trồng cây, đám trẻ vừa trò chuyện với nhau, vẻ trịnh trọng và thành

thạo, về sự quan trọng của việc chúng làm. Các cây thông con sẽ làm cho
mùn dính kết lại, và ngăn không cho gió thổi bay đi. Rồi sẽ sinh ra lớp mùn
khác ở dước các gốc cây; các hạt cây sẽ rơi xuống đấy, rồi vài năm sau
người ta sẽ hái quả phúc bồn và quả việt quất [6] ở nơi mà ngay nay chỉ có
đá

trần trụi. Rồi những cây nhỏ sẽ thành cây to, mà có thể là một ngày nào

đó người ta sẽ dùng để làm nhà cửa và đóng những chiếc tàu đẹp.

Đám trẻ nói: "Chúng mình mà đến đây hôm nay quả thật là may mắn, vì

còn lại một ít đất trong các chỗ trũng. Chậm thêm một chút thì muộn quá
mất rồi". Và thế là chúng cảm thấy sâu sắc sự quan trọng của chúng.

Trong khi con họ làm lụng, thì cha mẹ tò mò tự hỏi là liệu chúng có làm

được gì không. Tất nhiên là bảo những nhóc con như thế đi trồng rừng thì
chỉ là một chuyện đùa; nhưng mà đi xem chúng ra tay mới thật là buồn
cười. Và thế là ông bố với bà mẹ cũng khởi hành lên núi. Ở trong rừng, họ
gặp những bố mẹ khác.

- Các vị lên trên ấy đấy à?

- Đúng, đúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.