CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 399

Người câu cá liền leo ngược lên bờ hồ.

- Đi đâu đấy? Người Lapps hỏi.

- Tôi muốn xem đứa con nuôi của anh, Ola à.

- Được. Đến đây đi. Tôi tin là anh sẽ nói rằng tôi đã kiếm được một con

bé rất tốt.

Người Thụy Điển đi rất nhanh; một chốc Ola lại nói:

- Giờ tôi nhớ ra tên nó rồi. Nó tên là Âsa.

Jon lại càng đi nhanh hơn, chẳng nói chẳng rằng.

Ola Serka đáng lẽ đã phải cười vì thích chí. Khi họ gần trông thấy túp lều

ngay trước mặt, Ola nói thêm:

- Con bé đã đến tận xứ sở của tộc Same để tìm bố, nhưng nếu không tìm

được thì tôi sẽ rất vui lòng giữ nó lại đây.

Người Thụy Điển liền đi như chạy.

" Mình biết chắc rằng anh ta sợ, nếu mình dọa giữ con gái anh ta ở lại với

tộc Same làm con nuôi ", ông lão Ola nghĩ thầm như vậy.

Tối hôm sau, khi mà cái người ở Kiruna, hôm trước đã đưa Âsa qua hồ

đến tận cái trại của người Lapps, trở về bên kia, thì anh ta đưa về theo hai
người; họ ngồi sát vào nhau và tay cầm tay, như để đừng có xa nhau nữa.
Đó là Jon Assarsson và con gái. Cả hai như thể đã thay đổi; Jon Assarsson
lưng bớt còng và trông như đỡ mệt mỏi, chán nản; cái nhìn của đôi mắt
sáng sủa và hiền hậu, như thể ông ta cuối cùng đã tìm ra lời giải đáp cho
một câu hỏi vốn làm ông ta khắc khoải; và Âsa, cô bé chăn ngỗng, không
nhìn ra chung quanh với cái vẻ chăm chú và cẩn thận, linh hoạt thường làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.