CUỘC PHIÊU LƯU KỲ LẠ CỦA ĐOÀN BARSAC - Trang 125

— Sẽ không có chuyện ấy, – Barsac tuyên bố dứt khoát. – Trái lại những

hành động tội ác ghê tởm mà ông đã bắt chúng tôi phải chứng kiến không
làm chúng tôi run sợ, nếu cần thiết, chúng tôi sẽ chịu nổi bạo lực, song dù gì
đi nữa, chúng tôi cũng chỉ là tù binh của ông hoặc là chết. Còn đối với tiểu
thư Mornas...

— A! Thế ra cô vợ tương lai của tôi tên là Mornas? – Harry Killer cắt

ngang.

— Tao là Mornas đấy, – cô bạn của chúng tôi điên giận hét lên, – mày hãy

biết rằng tao coi mày như là một con thú hung ác, như là một sinh vật thấp
hèn và ghê tởm và tao coi lời đề nghị của mày là sự xúc phạm đê hèn nhất,
nhục nhã nhất...

Lời nói tắc nghẹn ở cổ họng và tiểu thư Mornas òa khóc nức nở. Harry

Killer thì cười.

— Được! Được mà! – hắn nói. – Việc này không cần phải vội đâu. Tôi

cho bọn các ông một tháng để suy nghĩ.

Nhưng phong vũ biểu tụt xuống đột ngột, thời tiết không còn tốt nữa.

Killer đứng lên và quát oang oang:

— Lôi cổ chúng nó đi!
Barsac thoáng cưỡng lại bọn bảo vệ và hỏi Harry
Killer:
— Sau một tháng, ông sẽ làm gì với chúng tôi?
Gió lại xoay chiều. Tên chuyên quyền không còn để ý đến chúng tôi, cánh

tay run run của hắn cầm lấy cốc rượu đưa lên miệng.

— Tôi không biết...– hắn trả lời Barsac không chút giận dữ và nhìn lên

trần nhà. – có thể, tôi sẽ ra lệnh treo cổ các ông, thế thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.