CUỘC PHIÊU LƯU KỲ LẠ CỦA ĐOÀN BARSAC - Trang 158

VIII

Tiếng Kêu Cứu Trong Không Gian

Đ

ại úy Pie Marcenay hết sức buồn vì phải chia tay với đoàn Barsac và

đặc biệt là với Jane Mornas. Nhưng anh lên đường không chút do dự. Đại úy
Marcenay trước hết là một người lính nên anh quen chấp hành mệnh lệnh vô
điều kiện.

Dù anh đã đi vội đến mức nào thì cũng phải mất chín ngày mới vượt qua

được chặng đường dài bốn trăm năm mươi km, ngăn cách anh với Ségou-
Sikoro, anh đến đó vào khuya ngày 22 tháng Hai. Mãi sáng hôm sau anh
mới trình diện được với đại tá Sergines, chỉ huy trưởng pháo đài và trao cho
ông lệnh của đại tá Saint-Auban.

Đại tá Sergines đọc lệnh ba lần liền và mỗi lần đọc như thế, vẻ ngạc nhiên

của ông lại càng tăng lên. Ông không hiểu gì cả.

— Trò hề ngu xuẩn gì thế này! – Cuối cùng, ông kêu lên. – Lấy người ở

Sikasso để chuyển đến Tombouctou... Thật không thể tưởng tượng được!

— Thưa đại tá, nghĩa là ngài không được báo trước về việc chúng tôi sẽ

đến.

— Hoàn toàn không!
— Viên trung úy trao lệnh cho tôi nói rằng ở Tombouctou có phản loạn.
— Lần đầu tiên tôi được nghe thấy đấy. Mới hôm qua thôi, đại úy

Peyrolles từ Tombouctou đã đến đây. Ông ta không hề nói chuyện gì như thế
cả. Song chúng ta không thể bàn ra tán vào. Đã có lệnh và nó phải được thi
hành. Nhưng quỷ tha ma bắt tôi đi nếu tôi biết được khi nào các ông có thể
lên đường.

Quả thật, rất khó chuẩn bị cho một chuyến đi đột ngột như vậy. Phải mất

tám ngày để tìm phương tiện vận tải và số lương ăn đầy đủ. Mãi ngày 2

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.