CUỘC SỐNG BÍ MẬT CỦA CÁC NHÀ VĂN - Trang 130

- Vậy thì để tao bắt đầu lại!
Vì lão già lại chộp lấy cái khăn tắm.
- Không! Karim hét lên.
Hắn lấy lại nhịp thở được chăng hay chớ, rồi cố tập hợp các ý nghĩ.
- Đêm hôm đó, ngày 11 tháng Sáu năm 2000, tôi và Apolline, chúng tôi

tới quận XVI, số 39 đại lệ Beauséjour, để ăn trộm nhà mấy khọm già quý
phái ở tầng bốn. chúng tôi có nguồn tin riêng chắc chắn báo trước rằng họ
sẽ không có trong căn hộ.

- Ai đã tuồn cho mày cái tin riêng ấy?
- Tôi không nhớ nữa, băng của tôi thời ấy. Mấy khọm già đó được cho là

giàu nứt đố đổ vách, nhưng phần lớn nhất là tiền mặt và trang sức hình như
lại cất trong một két sắt đúc liền vào khối bê tông. Chúng tôi không thể
nhấc theo được.

Hắn nói nhanh, giọng đều đều như thể đã kể câu chuyện này vô số lần.

Giọng hắn méo mó vì mũi hắn đã gãy, máu chảy giàn giụa trên hai mi mắt
sưng húp vì những vết tụ máu.

- Chúng tôi đã khoắng vài món ít giá trị, những món dễ đẩy đi. Rồi đúng

lúc chuẩn bị nhổ neo thì chúng tôi nghe thấy những tiếng súng từ phía dưới
vọng lên.

- Mấy tiếng?
- Ba. Vì sợ nên chúng tôi đã nấp vào một phòng ngủ. Chúng tôi chờ một

lúc lâu, vừa sợ đám cảnh sát chẳng bao lâu nữa sẽ tới vừa sợ cái kẻ đang ra
tay tàn sát dưới tầng ba.

- Mày không trông thấy đó là ai hả?
- Không! Lúc ấy bọn tôi sợ đến vãi tè, tôi nói với ông rồi mà. Chúng tôi

đợi nhiều phút trôi qua mà không dám xuống. Chúng tôi đã thử chuồn qua
đường mái nhà, nhưng lối vào bị khóa. Vậy nên chúng tôi không thể làm gì
khác ngoài cách dùng cầu thang bộ.

- Rồi sau đó?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.